Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2569




Luồng khí này tuy vô hình nhưng luôn tồn tại bền vững, kiếm ý Tiên Thiên của hắn đã lâu không thăng cấp, có lẽ liên quan có đến chuyện này.

Rất nhiều ý nghĩ thoáng qua trong đầu Lâm Nhất, từ khí nghĩ đến kiếm ý, rồi lại nghĩ đến những gì đã học được. Thương Long Cửu Biến là thần quyết luyện thể, Lâm Nhất đã tu luyện đến tầng bốn đỉnh phong, cơ thể mạnh mẽ như dã thú.

Cơ thể đáng sợ như vậy còn có khí huyết dồi dào như biển cả mới là vốn liếng lớn nhất hỗ trợ hắn liên tiếp giết được cả bảy người.

Bằng không, kiếm pháp của hắn có lợi hại đến đâu cũng không thể liên tiếp đại chiến nhiều lần như vậy được.

Còn Tử Diên Kiếm Quyết là công pháp truyền kỳ từ thời Thượng Cổ Thịnh thế Hoàng kim, không hề thua kém Thương Long Cửu Biến, thậm chí còn lợi hại hơn nhiều. Bây giờ hắn đã tu luyện tới cảnh giới tầng mười một, chân nguyên ngưng tụ ra có chứa đựng Tử Diên kiếm kình đáng sợ, khiến chất lượng chân nguyên của hắn cao đến đáng kinh ngạc, đừng nói là cảnh giới Âm Dương đại thành, cho dù cảnh giới Âm Dương viên mãn đỉnh phong thì chất lượng chân nguyên cũng chưa chắc đã so sánh được với hắn.

Nhưng tất cả những điều này vẫn là chưa đủ.

So với sự tồn tại của trình độ như Khuynh Nhược U thì ít nhiều vẫn có một số khoảng cách, cơ hội chiến thắng nhiều nhất của hắn là bốn phần.

“Nghĩ nhiều cũng vô ích, mình phải tiêu hoá thu hoạch lần này trước đã”.

Gạt bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu, Lâm Nhất lấy ra vài viên linh ngọc tứ phẩm, nắm trong lòng bàn tay rồi từ từ nhắm mắt lại.

Thời gian dần trôi, trong ngọn núi cằn cỗi này, nháy mắt đã qua ba ngày.

Khi Lâm Nhất mở mắt ra, trong mắt hắn thoáng qua một tia sáng sắc bén, phong mang bắn ra không chút kiêng dè.

“Quả nhiên trong đại chiến có thể tiến bộ thần tốc. Trút ra được luồng khí này trong thành Thiên lăng, tu vi của mình đã hoàn toàn ổn định ở cảnh giới Âm Dương tiểu thành đỉnh phong rồi”.

Chỉ trong ba ngày, Lâm Nhất đã hoàn toàn ổn định tu vi, nhưng hắn vẫn còn cách cảnh giới Âm Dương đại thành một khoảng cách khá xa.

Dẫu sao hắn cũng chỉ mới thăng lên cảnh giới Âm Dương chưa đến một tháng, tốc độ phát triển này đã có thể coi là thần tốc rồi.

“Tạm thời không thể tăng tu vi thêm được nữa, nhưng Tử Diên Kiếm Quyết thì có thể tu luyện tiếp, tu luyện liền một mạch đến tầng mười một đỉnh phong luôn nào”.

Trong tay Lâm Nhất có hàng vạn viên linh ngọc tứ phẩm, tài nguyên nhiều đến mức có thể lấp đầy cả một tông môn.

Tử Diên Kiếm Quyết mới thăng cấp lên tầng mười một, có tài nguyên này hoàn toàn có thể đột phá đến tầng cao hơn, thậm chí còn có thể vọt tới tầng mười hai.

Trong mắt Lâm Nhất hiện lên vẻ kiên quyết, hắn lấy từng đống linh ngọc ra đặt xung quanh người mình.

Cứ thế bận rộn hồi lâu, xưng quanh hắn đã được đặt gần hai vạn viên linh ngọc tứ phẩm, linh khí nồng đậm khiến cho ngọn núi cằn cỗi này tựa như sinh ra linh mạch.

“Chắc là đủ rồi đấy”.

Lâm Nhất thì thầm nói nhỏ, rồi lại ngồi xuống.

Ầm!

Khi kiếm quyết xoay chuyển, một đoá hoa Tử Diên màu bạc nở ra trên mặt đất, phóng ra ánh sáng chói lọi, không ngừng luyện hoá linh khí nồng đậm trong linh ngọc tứ phẩm.

Tử Diên Kiếm Quyết không ngừng chạy theo kinh mạch, linh khí dồi dào trong vùng Tử Phủ không chạy cả một vòng lớn, nhưng cũng có một số tạp chất bị đẩy ra ngoài.