Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2821




Lâm Nhất hét to một tiếng, chiêu cuối cùng của quyền pháp cấm kỵ được Phật Môn Thất Sát Ấn gia trì, cuối cùng cũng được sử dụng một cách trọn vẹn.

Sau lưng hắn có sát khí đen kịt ngưng tụ lại, sát khí không ngừng thay đổi, giống như có chúng sinh biến kiếm thành bút không ngừng viết chữ.

Trong nháy mắt, một chữ “Giết” cổ xưa xuất hiện sau lưng Lâm Nhất.

Vào khoảnh khắc chữ “Giết” xuất hiện, uy áp trên người Lâm Nhất không ngừng dâng cao, nhanh chóng chèn ép bầu trời. Thiên địa rung động, toàn bộ đài Thiên Long không ngừng đung đưa, như ngày tận thế sắp ập đến.

Sau đó, gió mạnh nổi lên, chúng sinh gào thét, những tiếng Giết liên tục vang lên.

Giết! Giết!... Giết!

Mỗi một tiếng Giết vang lên, trên chữ “Giết” ở sau lưng Lâm Nhất sẽ có một phần biến thành màu đỏ tươi, khi hô đến lần thứ bảy, Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, lao về phía trước.

Chữ “Giết” đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, Lâm Nhất gào thét xông lên, đỡ lấy quyền mang đáng sợ như muốn huỷ thiên diệt địa của Lâm Đào.

Trong nháy mắt, hai sát chiêu kinh khủng đủ để chém rách bầu trời va chạm với nhau trên đài Thăng Long.

Vừa mới va chạm, hồ Cửu Long đã dao động dữ dội, những thiên tài đang giao thủ trên đài Thăng Long khác cũng cảm nhận được áp lực to lớn.

Khi hai khí thế hoàn toàn đan vào nhau, sau đó nổ tung, chân nguyên dao động, dị tượng vỡ tan, ánh mặt trời lại xuất hiện một lần nữa, bóng tối cũng không còn, dư âm kinh khủng càn quét xung quanh với tốc độ ánh sáng.

Rắc rắc rắc!

Kết giới bao phủ đài Thăng Long chợt xuất hiện, bị dư âm của hai sát chiêu làm xuất hiện vết nứt, trông giống như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.

May mắn là trong tay của Thánh Minh đã kịp thời tu bổ kết giới, nếu không thật sự không dám chắc dư âm này sẽ tạo thành thương vong như thế nào.

Đáng sợ!

Sắc mặt của đa số võ giả trên khán đài đều tái mét, trong lòng cũng vô cùng rung động. Chỉ là dư âm của sát chiêu đã gần như đánh tan kết giới của đài Thăng Long, nếu đánh trực tiếp, e rằng kết giới đã nổ tung rồi.

Nghĩ đến đây, nhiều người đều thầm thấy sợ hãi.

Quá khó tin, hai người này còn chưa thăng cấp lên Thiên Phách, đặc biệt là Lâm Nhất mới chỉ có cảnh giới Âm Dương viên mãn đỉnh phong.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Hai người đang giao thủ trên không trung đều thừa nhận sức sát thương đáng sợ bởi quyền mang của đối phương, nét mặt cũng cực kỳ khó coi. Âm thanh động trời như sấm chớp liên miên không dứt, một lát sau, có bóng người rơi xuống tựa sao băng, dị tượng và chân nguyên không ngừng dao động.

“Là Lâm Nhất!”

Hai quyền mang đỉnh phong đâu với nhau, cuối cùng Lâm Đạo dựa vào nền tảng mạnh mẽ và ưu thế về tu vi nên thắng được nửa chiêu.

Ầm!

Chiến đài cổ xưa rộng mấy chục nghìn mét bị Lâm Nhất đập ra một hố sâu. Bụi và đá vụn bay lên không trung, sau đó lại rơi xuống, chất chồng như núi.

Dưới đá vụn, Lâm Nhất không rõ sống chết.

Mọi người vô cùng ngạc nhiên, đầu kêu ong ong, hoàn toàn không ngờ trận chiến này lại dữ dội đến thế.