"Đúng đấy, ta trông bộ dạng Nam Cung Vãn Ngọc cùng Lý Mộ Bạch nếu muốn ăn chắc Lâm Nhất cũng có hơi tự tin quá mức rồi đấy".
Trận đấu vẫn đang tiếp tục, có lẽ bởi vì bị Lâm Nhất kích thích, trận đại chiến tiếp theo cũng vô cùng kịch liệt, dũng mãnh không thôi. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
2. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
3. Bức Màn Hôn Nhân
4. Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
=====================================
Nhất là khi đám người Viêm Long Tử cùng Vũ Hạo Thiên ra sân, chỉ cần đối thủ không chịu nhận thua, trong vòng ba chiêu sẽ bị đánh chết tức tưởi.
Không lâu sau, long ảnh trên người Viêm Long Tử, Triệu Vô Cực và cả Vũ Hạo Thiên lần lượt đã cao đến chín trượng, hào quang chiếu lóa cả mắt, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt.
Có điều long ảnh này đạt đến chín trượng đã là cực hạn.
Làm cho người khác tò mò là rốt cuộc nó có thể vượt qua chín trượng hay không, mà nếu đột phá được thì đáng sợ đến mức nào.
Sau khi Lâm Nhất nhắm mắt nghỉ ngơi tầm nửa giờ, đột nhiên bị một loạt tiếng hò hét đánh thức. Tiếng hò hét này còn hăng hái hơn khi hắn hay thậm chí là Tam Tiểu Vương ra sân, toàn bộ tiếng nghị luận trong hội trường cực kỳ sôi nổi, cứ như trời long đất lở vậy.
Lâm Nhất hé mắt nhìn sang lập tức biết được nguyên nhân ngay.
Nhóm hai người đang đứng trên đài Thăng Long chính là Nguyệt Vi Vi đối mặt với Khuynh Nhược U.
Chuyện hai người này được phân thành một nhóm đã bị khác người để ý từ lâu, bất kể là Nguyệt Vi Vi hay Khuynh Nhược U, cả hai đều rất nổi tiếng. Đừng xem thường thực lực của hai người họ, vượt qua bao nhiêu trận đấu, thì sớm đã biết không hề tầm thường, bởi vì họ cũng đã nằm trong danh sách mười người đứng đầu.
Còn chưa nói đến vẻ đẹp của cả hai đều có thể xem là tuyệt sắc, nhất là Nguyệt Vi Vi. Một nữ tử quyến rũ, tài hoa phong nhã, chỉ cần cau mày mỉm cười, giơ tay nhấc chân cũng đủ làm lòng người say đắm, khiến người khác một khi mất cảnh giác liền sa vào mà mất kiểm soát.
Khuynh Nhược U cũng được tính là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nhưng phải nói việc đứng chung trên võ đài với Nguyệt Vi Vi quả là xui rủi của nàng ta, dù là tài hoa phong nhã hay dung mạo mỹ lệ đều có phần kém hơn.
"Gương mặt này của ngươi nhìn chướng mắt thật".
Sắc mặt Khuynh Nhược U rét căm, đáy mắt dấy lên luồng sát ý, lạnh lùng nói.
Vốn dĩ nàng ta đã chẳng ưa gì Nguyệt Vi Vi, lại thêm biết được còn rất gần gũi với Lâm Nhất, lập tức liền bị gợi nhớ đến Tô Hàm Nguyệt.
Còn Tô Hàm Nguyệt hôm nay chẳng biết đã đi đâu, vả lại còn có Lạc Thủy thượng nhân làm chỗ dựa phía sau, nàng ta không làm được gì. Không còn kiêng nể nữ nhân trước mặt này quá, vừa hay ngày hôm nay sẽ hủy đi dung nhan của nàng ta ngay trước mặt Lâm Nhất.
"Sao tỷ tỷ có thể thốt nên những lời như thế chứ".
Nguyệt Vi Vi khẽ cười nói, trông đáng yêu như một vật nuôi vô hại.
"Đừng có ở trước mặt ta giở mấy trò quyến rũ nam nhân, ta còn chưa cắt miếng thịt nào của ngươi, nếu như người nhận thua ta sẽ bỏ qua cho ngươi, nếu không thì đừng trách ta vô tình, muốn trách thì trách ngươi quá thân thiết với Lâm Nhất làm gì!"
Nét mặt Khuynh Nhược U vô cảm, trong giọng nói tỏa ra hàn ý khiến người ta kinh hãi.
Thứ hàn ý này vừa tuông ra đã khiến nhiều người trên khán đài không khỏi phải rùng mình, sắc mặt cũng chăm chú theo dõi hơn.
Trận đấu này dường như không đơn giản như người ngoài tưởng tượng.