Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3068: "May mắn, may mắn thôi"




Nhưng không một ai ngờ, Chung Huyền sẽ chết trong tay Lâm Nhất, đây là một kết quả không tài nào tưởng tượng nổi. Điều này đã tạo nên một sự bất ngờ cực lớn đối với rất nhiều trưởng lão, bọn họ đều rất rõ, đều cùng là yêu nghiệt thì phân thắng bại cũng dễ hiểu, còn muốn lấy mạng đối thủ thì lại vô cùng khó khăn.

Đứng đầu bảng của các vực đều không phải là đèn cạn dầu, mỗi người đều có số mệnh lớn, mỗi người đều có khả năng tự bảo vệ bản thân cực kỳ tốt.

Nhưng bây giờ Chung Huyền đã chết, mà lại chết một cách vô cùng triệt để, bị Lâm Nhất đấm vỡ nát cả đầu.

"Sao... sao có thể?"

Xương Hải - Thánh Minh trưởng lão của Tây Sơn Vực cả mặt đờ đẫn, hiển nhiên không tài nào tiếp nhận nổi kết quả này.

"Chung Huyền chết rồi?"

Thượng Quan Thanh Hồng vừa rửa mặt xong lúc này lại bị dọa đến choáng váng mặt mày, sắc mặt tái mét, bất chợt nghĩ lại mà hoảng sợ cùng cực.

Hiện tại hắn ta thật sự đã biết sợ rồi, Lâm Nhất có thể giết được Chung Huyền thì chắc chắn sẽ làm thịt được cả hắn ta, nhưng Lâm Nhất lại tha cho hắn ta một mạng.

Vậy mà bản thân còn cảm thấy không cam tâm, mang lòng oán hận, bây giờ nghĩ lại hành vi của mình nực cười biết bao. Thì ra mình vừa mới đi dạo một vòng quỷ môn quan về, nếu không nhờ đối phương khinh thường không xuống tay giết hắn ta, ngay cả cơ hội bị loại hắn ta còn không có, mà lập tức biến thành một cái xác không hồn.

Quan Liệt và Triệu Vũ đã từng giao thủ với Lâm Nhất đều đang lạnh cả sống lưng, vô cùng hoảng sợ.

"Khà khà, xem ra lần này cổ vực Nam Hoa có thể quật khởi rồi Thanh Đồ à, vậy mà lại xuất hiện một kỳ tài như Lâm Nhất, quả thật đáng mong đợi!"

Cao Trường Thiên của Huyền Vực xem xong khẽ mỉm cười nói, vẻ kinh ngạc trong mắt vẫn còn chưa tan hết.

Có thể chém chết Chung Huyền, nói trắng ra thực lực phải cao hơn đối phương rất nhiều, Lâm Nhất này e rằng cực kỳ kinh khủng, không yếu hơn Phương Thiếu Vũ đứng đầu bảng Huyền Vực là bao.

"May mắn, may mắn thôi".

Thanh Đồ trưởng lão tươi cười đáp, không dám kiêu căng quá đà.

Dẫu sao thì Lâm Nhất còn chưa chân chính đạt được suất đi, đối thủ ở cửa ải thứ ba cũng chưa biết là ai, hết thảy vẫn chưa nắm chắc được.

Nghe thấy lời của Cao Trường Thiên, những Thánh Minh trưởng lão của các vực chợt bừng tỉnh, rối rít chấp tay chúc mừng. Với bọn họ mà nói, việc Lâm Nhất đạt được suất vào con đường thông thiên chắc hẳn như ván đã đóng thuyền, không có gì ngoài ý muốn.

Người chém chết được Chung Huyền mà không có được suất đi, vậy cuộc thi tuyển chọn này cũng thật vô nghĩa.