Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3097: Đêm nay chúng ta lập tức rời đi!",




Một ngàn viên đan Tinh Nguyên á, cho dù bản thân không tu luyện, thì muốn luyện một ngàn viên đan Tinh Nguyên thì ít nhất cũng phải nửa tháng. Còn nếu không có tu luyện võ học Tạo Hóa, thời gian còn cần phải gấp đôi, muốn tích lũy đủ nội lực để tấn thăng lên Thiên Phách không biết còn phải đợi đến khi nào.

"Không thể ở đây được, đêm nay chúng ta lập tức rời đi!", Triệu Thần tỉnh táo lại, trầm giọng nói.

Phương Thiếu Vũ lắc đầu, thở dài nói: "Không thể, Hỏa Vân Giới xem như đứng đầu trong các giới vực trung đẳng, nội lực thâm hậu hơn Huyền Hoàng Giới của chúng ta rất nhiều. Số người vào con đường thông thiên cũng phải hơn ba mươi người, bọn họ cũng đã chiếm đóng hết bốn năm thành trì tương tự nơi chúng ta đang đứng. Đường Nham mà ban ngày chúng ta gặp còn chưa phải là người mạnh nhất Hỏa Vân Giới".

"Trên Long Tượng ở trung tâm thành còn có một người gọi là Nam Cung Hạ. Sẽ có một nửa số lượng đan Tinh Nguyên được nộp rơi vào tay người này, người này bế quan dài hạn, thực lực sâu không lường được, chưa bao giờ có người tận mắt thấy hắn ta xuất thủ. Chỉ có một lần... Người mạnh nhất của mười giới vực muốn liên thủ giết chết người này, mười người nọ đều tu luyện võ học Tạo Hóa, lại nhẫn nhịn rất lâu, đợi đến sau khi tấn thăng lên Thiên Phách mới ra tay".

"Nhưng, kết quả là toàn bộ đều bỏ mạng, còn chết như thế nào thì không một ai biết cả, chỉ là sáng ngày hôm sau, trên tường thành treo liền mười cái thi thể không đầu. Từ đó về sau, không có bất kỳ ai dám nảy sinh ý tưởng gì nữa..."

Trừ chuyện này ra, theo lời Phương Thiếu Vũ nói, đám người Hỏa Vân Giới này cũng không phải một mực chèn ép tàn bạo. Bọn họ có một đám tay sai, tuần tra ngày đêm trên tường thành, cứ nghĩ người của Hỏa Vân Giới ít có thể chạy trốn nhưng đó cũng là chuyện không thể.

Tường thành là vùng cấm địa, ai dám đến gần liền giết chết không cần luận tội.

Sau khi Phương Thiếu Vũ nói xong, mọi người đã có thể hiểu được vì sao sắc mặt hắn ta lại khó coi như vậy.

Quả nhiên... Vẻ mặt Lâm Nhất không hề bất ngờ chút nào, sớm đã liệu suy nghĩ của đám người Phương Thiếu Vũ quá ngây thơ rồi.

Vạn giới tranh phong, cá lớn nuốt cá bé!

Nếu không có quy tắc, chắc chắn quả đấm của người nào lớn người đó chính là chân lý, không chèn ép đến chết quyết không từ bỏ.

Yên lặng một lúc, Lâm Nhất dẫn đầu quay lại chỗ ở của mình.

Chỗ ở hoàn toàn là được chất lên từ nham thạch tạo thành một cái nhà đá, đơn sơ xù xì, chỉ có ở trung tâm thành mới có những ngôi nhà tương đối khá khẩm hơn. Nhưng tất cả đều bị Hỏa Vân Giới và đám tay sai chiếm hết, người ngoài đừng có mơ tưởng.

Màn đêm ngoài cửa sổ mờ mịt, vầng trăng tròn hoàn mỹ dưới tác động của ma khí tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

Bầu trời được điểm xuyết những vì sao, màn đêm thăm thẳm của con đường thông thiên dường như có thể nuốt chửng hồn phách.

Ngựa Huyết Long đang ngồi xếp bằng bên trong nhà tu luyện công pháp mà Nguyệt Vi Vi giao cho nó. Sau khi bắt đầu tu luyện công pháp chí thánh của Yêu tộc, tên nhóc con này đã trở nên điềm đạm hơn rất nhiều, giống như im lặng mà trải qua một cuộc lột xác vậy.

Lâm Nhất cũng rất mong đợi, không biết sau khi tên nhóc con này tu luyện thành công thì sẽ có bộ dáng gì.

Vèo!