Muốn không mạo hiểm, không tranh giành với người khác là chuyện không thể nào.
Xem thử thế nào trước đã!
Lâm Nhất nhón chân, mang theo hộp kiếm, hòa mình vào dòng người đang leo lê n đỉnh núi.
Uy áp trên đỉnh núi rất lớn, càng lên cao thì uy áp càng đáng sợ hơn.
Rất nhiều võ giả Tiên Thiên miễn cưỡng lắm mới leo đến nửa đường thì đã mệt đến mức thở hồng hộc.
Đối với người đã ngưng tụ được Viêm Ma chiến thể như Lâm Nhất mà nói thì đương nhiên đây chỉ là chuyện nhỏ. Trước đây, đến núi Thiên Hỏa mà hắn còn có thể leo lên được thì nói gì đến một ngọn núi hoang thế này.
Chậc chậc!
Lúc sắp gần đến đỉnh núi, các võ giả gần đó đều khom lưng chống tay xuống đất, cẩn thận thò đầu lên.
Sinh tồn ở Thanh Dương Giới mấy ngày, mọi người đều trở nên cẩn trọng hơn.
“Xác yêu thú to thật…”
“Đấy là một con Tử Điện Ma Long Viên!”
“Khí tức thật đáng sợ, chết rồi mà còn khiến người khác khó chịu đến thế”.
Có võ giả Tiên Thiên thò đầu ra, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trên đỉnh núi thì khẽ thốt lên kinh ngạc.
Cái xác to lắm sao?
Lâm Nhất nhìn thấy dáng vẻ làm quá của các võ giả xung quanh thì hơi thắc mắc.
Lâm Nhất khom lưng, chống tay xuống đất, thò đầu ra, cẩn thận nhìn về phía trước.
Trên đỉnh núi, khắp nơi đều là dấu tích từng bị sấm sét đánh trúng, rất lộn xộn, những tảng đá đầy dấu nứt vỡ.
Trong đó có một tảng đá cực lớn, nằm vắt ngang trên đỉnh núi.
Nó dài đến mấy trăm mét, rộng khoảng mười trượng, giống như một ngọn đồi.
Xác chết đâu?
Lúc Lâm Nhất đang thắc mắc thì đột nhiên có một tia lửa điện xuất hiện trên đỉnh núi, thắp sáng cả không gian u tối bị bao trùm bởi mây đen trên đầu.
Hắn lập tức há hốc miệng, không thể nào kiềm nén được sự kinh ngạc.
Ngọn đồi gì chứ, đấy là cơ thể to lớn của Tử Điện Ma Long Viên, chẳng qua là đỉnh núi quá tối, nhìn không kĩ thì rất dễ nhìn nhầm.
Mấy ngàn con Hắc Hỏa Nha dừng lại ở bên trên mà trông cứ lưa thưa, không cách nào đứng đầy hết được. Chúng đang thong dong mổ xác con Tử Điện Ma Long Viên.
Mỏ của Hắc Hỏa Nha cực kỳ sắc bén, còn bén hơn cả huyền khí.
Dù cho Tử Điện Ma Long Viên da thô thịt dày, có khả năng phòng ngự kinh người thì cũng không thể ngăn được những cú mổ sắc bén của chúng.
Những chỗ thật sự mổ không ra được thì mấy con Hắc Hỏa Nha này sẽ khạc đờm đen có khả năng làm thối rữa ra.
Không bao lâu, con Tử Điện Ma Long Viên vô cùng to lớn đã bị đám Hắc Hỏa Nha này ăn hết một tầng.
Soạt!
Chính vào lúc đó, có một con Hắc Hỏa Nha mổ thủng da bụng của Tử Điện Ma Long Viên, một luồng khí tức thuộc cấp Huyền Võ đột nhiên tràn ra.
Ầm ầm.
Trên đỉnh núi lại có thêm mấy tia chớp màu tím khiến ai nấy nhìn thấy cũng giật mình.
“Cấp Huyền Võ!”
“Đệch, thật sự là yêu thú cấp Huyền Võ!”
“Chắc con Tử Điện Ma Long Viên này vừa mới độ kiếp, đột phá Tiên Thiên thất khiếu thì bị chết khi mới thăng cấp lên cấp Huyền Võ”.
“Đáng sợ thật, nếu như có thể để nó trưởng thành thì con Tử Điện Ma Long Viên này hoàn toàn có thể vượt mặt yêu thú đáng sợ cấp Huyền Dương”.
“Nhất định nó có Huyền đan”.
Người ở xung quanh đỉnh núi lập tức như phát điên, ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Dù là yêu đan của cấp Huyền Võ bình thường thì cũng đủ để khiến người ta phải phát điên rồi.
Huống hồ gì đây còn là Tử Điện Ma Long Viên, loại yêu thú có huyết mạch long tộc viễn cổ, giá trị Huyền Đan của nó càng có giá trị hơn.
Ánh mắt Lâm Nhất cũng sáng rực lên, nhưng lòng hắn vẫn rất bình tĩnh.
Nhìn đám Hắc Hỏa Nha đang mổ xác chết với cái mỏ sắc bén toát lên ánh sáng tối tăm và lạnh giá đó, ai dám mạo hiểm tiến về trước thì nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp.
“Tất cả cùng xông lên, chẳng qua chỉ là một đám quạ đen thôi mà, có gì đáng sợ đâu!”
Nhưng không lo được nhiều như vậy nữa, sự điên cuồng của con người là không thể nào tưởng tượng được, sau khi có vài tiếng cổ động vang lên...
Rất nhiều võ giả Tiên Thiên đã xông lên, tiến về phía xác của Tử Điện Ma Long Viên.
Rõ ràng biết rất nguy hiểm nhưng mỗi người đều có tính toán của riêng mình, ai cũng cho rằng mình đặc biệt.
Phần phật, phần phật!
Đám Hắc Hỏa Nha bị giật mình vỗ cánh, đánh nhau với đám đông các võ giả Tiên Thiên.
Không bao lâu, cả đỉnh núi đã trở nên hỗn loạn.
Vô số xác Hắc Hỏa Nha ngã xuống, nhưng xác của võ giả Tiên Thiên trên đỉnh núi cũng không hề ít.
Tiếng la thảm thiết vang lên thất thanh, những người ở trên đỉnh núi nghe thấy đều phải kinh hãi, nỗi đau khi bị Hắc Hỏa Nha mổ chết không thua gì bị róc thịt ra thành ngàn mảnh.
Cái mỏ quạ có thể sánh với Huyền Khí đó mổ xuống một cái thì sẽ lôi ra một miếng thịt lớn đầy máu me.
“Mắt của ta…”
Lâm Nhất cẩn thận nhìn sang thì thấy một võ giả Tiên Thiên tứ khiếu bị Hắc Hỏa Nha mổ thủng mắt, vẫn chưa hết, cơ thể Hắc Hỏa Nha còn giống như một mũi tên, không ngừng đâm xuyên về phía trước.
Bụp.
Đến khi Hắc Hỏa Nha đâm xuyên hốc mắt, chui ra khỏi từ não sau thì đầu của võ giả đó liền nổ tung.
Phẹt, phẹt!
Hắc Hỏa Nha bắt đầu ra sát chiêu, phun đờm đen có tác dụng làm mục rữa mạnh ra, tiếng hét thảm thiết lập tức vang lên nhiều hơn.
Sắc mặt của các võ giả Tiên Thiên lê n đỉnh núi đều đột ngột thay đổi, ai nấy cũng lùi về sau, không dám ở lại thêm nữa.
“Đáng sợ quá… Không thể nào đứng vững. Huyền giáp trên người ta cũng bị mổ rách luôn rồi!”
“Có thể nhặt lại được cái mạng là tốt lắm rồi, tính làm mục rữa của Hắc Hỏa Nha đó quá mạnh, cơ thể võ giả Tiên Thiên bình thường vốn không thể chống đỡ nỗi.”
Những người thoát được khỏi cái chết đều thấy kinh hãi, mặt mày ai cũng trắng bệch.
Chỉ mới khoảng mười lăm phút mà trên đỉnh núi đã có thêm hơn cả trăm xác võ giả Tiên Thiên, mấy trăm con Hắc Hỏa Nha vừa chết vừa bị thương.
Những người lùi lại đều không rời khỏi ngay, ánh mắt mọi người đều tỏ vẻ không cam lòng.
Cùng lúc đó, lại có một đám người từ dưới leo lê n đỉnh núi.
Hơn một ngàn con Hắc Hỏa Nha đã chết mất một nửa, cuối cùng đám đông cũng nhìn thấy được một tia hi vọng, chỉ cần đánh thêm một lượt nữa thì đủ rồi.
Nhưng nhìn thấy xác chết ngổn ngang trên đỉnh núi thì cũng không dễ gì lấy được dũng khí, xông lên thêm lần nữa.
Ánh mắt Lâm Nhất sáng lên, hắn không nhìn Hắc Hỏa Nha trên đỉnh núi.
Mà chú ý đến các võ giả ở xung quanh, âm thầm tính toán.