Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3337: Có hơi đáng sợ!




Nguyên Hoành Thiên không tức giận, một tên Thiên Phách tầng thứ hai chết đi dường như không mấy ảnh hưởng đến hắn ta.

Kinh ngạc qua đi, sự kiêu căng và tự tin của yêu nghiệt bảng Thương Long lại một lần nữa hiện rõ trên mặt người này.

Nguyên Hoành Thiên muốn ra tay?

Đám người đang tập trung theo dõi trong khoang thuyền lộ vẻ cực kỳ khẩn trương, xen vào đó là một chút chờ mong. Có quá nhiều truyền thuyết về cao thủ trên bảng Thương Long, nhưng hầu hết mọi người đều chưa được chứng kiến, hôm nay coi như được mở mang tầm mắt.

Chỉ tiếc cho Lâm Nhất, với cảnh giới của hắn hiện tại thì dù kiếm ý có hùng mạnh đến mức nào đi nữa cũng khó có thể là đối thủ của Nguyên Hoành Thiên.

“Hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết!”

Nguyên Hoành Thiên nhướng mày, lườm Lâm Nhất, bầu không khí trên bảo thuyền thoáng chốc trở nên lạnh lẽo. Mỗi một bước của hắn ta vô cùng nặng nề, khiến bảo thuyền có thể sánh ngang một tòa thành lắc lư dữ dội.

Ầm ầm!

Mặt sông Xích Quỷ cũng ầm ầm dậy sóng.

Vèo!

Thân hình Nguyên Hoành Thiên nhoáng một cái, không khí phát ra tiếng nổ kịch liệt, cả người hắn ta chợt biến mất một cách kỳ quái.

“Nhanh thật!”

Mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, suy cho cùng thì tên này cũng là yêu nghiệt trên bảng Thương Long, với thực lực bực này thì sao Phùng Vũ có thể so sánh được.

Khó trách trước đó lại cảm nhận được một chút khí tức nguy hiểm từ trên người hắn ta, quả nhiên có chỗ hơn người.

XÍU...UU!!

Kiếm ý hùng hậu từ sâu trong mắt Lâm Nhất từ từ tràn ra, phút chốc kiếm ý Thông Linh đã bao trùm mọi ngóc ngách tại vùng trời đất này, hắn chỉ cần nhìn là có thể thấy rõ tất cả.

Đằng Long Quyết!

Thoáng chốc, cơ thể Lâm Nhất đột nhiên vắt ngang, hệt như ngư long quẫy đuôi trong nước, có long ảnh quấn thân, biến hóa khôn lường.

Rầm!

Khoảnh khắc hắn lướt ngang qua, bên tai lập tức vang lên tiếng nổ như sấm rền, không khí trực tiếp bị một đấm của Nguyên Hoành Thiên chọc thủng.

Có hơi đáng sợ!

“Kiếm ý đúng là nhạy cảm!”, Nguyên Hoành Thiên cười khẽ, dường như đã sớm đoán được.

Hắn ta cười nói nhưng lại không hiện thân. Trên boong thuyền rộng lớn chỉ có tàn ảnh mờ ảo, dao động không khí cũng rất nhẹ.

Thân pháp của người này vô cùng cao minh, sợ rằng không phải võ học Tạo Hóa cao cấp thì cũng không thua kém bao nhiêu.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tốc độ quá nhanh, Đằng Long Quyết của Lâm Nhất biến ảo khó lường, nhưng cuối cùng vẫn chậm một nhịp.