Mọi người kinh ngạc, trong mắt lộ vẻ vô cùng sợ hãi, họ cảm nhận được một hơi thở vô cùng đáng sợ từ trong cơ thể Mục Tu Hàn. Chân nguyên cuồn cuộn ẩn chứa trong tứ đại khí hải kia điều động uy áp lôi đình của hắn ta đến mức khiến toàn bộ thiên địa đều phải rung động.
Phụt!
Rất nhiều thiên tài đang ngồi trên Đạo Đài vì không kịp đề phòng mà bị uy áp dâng trào đánh bay.
“Lâm Nhất, ngươi quá thuận buồm xuôi gió ở khu vực Thương Long này, cho nên mới ngông cuồng đến thế. Ta muốn cho ngươi biết, con đường thông thiên này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, cũng có những vị trí ngươi không có tư cách ngồi vào!”, Mục Tu Hàn vô cùng bá đạo, điện quang ẩn chứa trong mắt hắn ta chói hết cả mắt, dưới phong mang thế này, mái tóc dài của hắn ta vẫn đang tung bay.
Hắn ta ra tay, nhưng cũng không tiếp cận đối thủ, trong lúc nâng tay, màn sương mù tím ngưng tụ từ lôi uy mịt mờ của hắn ta bao phủ lấy Đạo Đài nơi đối thủ đang ngồi, đè lên người Lâm Nhất với tốc độ vô cùng chậm rãi.
Trong sương mù màu tím kia, mỗi một hạt bụi đều trở nên lấp lánh rực rỡ, loé lên điện quang sáng chói.
Vào khoảnh khắc bàn tay đang mở ra của hắn ta đánh xuống, trong sương mù cuồn cuộn đột nhiên có một ngôi sao xuất hiện, đánh về phía Lâm Nhất như sao băng.
Mọi người tỏ vẻ chấn động, thủ đoạn thế này đúng là không tầm thường chút nào.
Mục Tu Hàn dùng sương mù tạo ra từ lôi uy trấn áp Lâm Nhất trước, dùng tốc độ có vẻ chậm rãi khiến đối phương tê liệt, đến khi Lâm Nhất sắp chống lại uy áp này, hắn ta lại vung tay, ngưng tụ tất cả sương mù, diễn hoà thành một ngôi sao rơi xuống với tốc độ như điện quang.
Nhanh và chậm thay đổi khôn lường, ngôi sao kia bao trùm lên không gian của Đạo Đài, bắn ra hàng nghìn hàng vạn tia điện quang.
Mấy người nhóm La Chấn đều hít sâu một hơi, Mục Tu Hàn này quá tàn nhẫn, hắn ta muốn thẳng tay giết chết Lâm Nhất bằng một chiêu. Đây là sát chiêu sở trường của hắn ta, một bí thuật khá đáng sợ, được đặt tên là Tinh Vẫn, ngôi sao lôi đình, rơi xuống thế gian!
Mọi người kinh ngạc mất một lúc mới lấy lại tinh thần.
Thì ra Mục Tu Hàn này trông có vẻ muốn thăm dò Lâm Nhất, nhưng thật ra vừa giao chiến đã sử dụng sát chiêu và lá bài tẩy. Khi xoay bàn tay, ngôi sao rơi xuống, điện quang vạn trượng bao trùm lên không gian kia.
Hiện tại dù ngựa Huyết Long có giúp đỡ cũng không còn kịp nữa rồi.
Dưới nét mặt vô cùng kinh ngạc của mọi người, ngôi sao ngưng tụ từ lôi uy thuần tuý và chân nguyên cuồn cuộn kia xuyên thủng hư không, rơi xuống Đạo Đài của Lâm Nhất.
Oanh!
Đạo Đài kia lập tức bị bao phủ bởi lôi quang, vô số chân nguyên lôi đình nổ tung như dung nham. Lôi mang cuồn cuộn, toàn bộ quảng trường rung động dữ dội, tất cả mọi người đều cảm nhận được lúc ngôi sao nổ tung, bên trong ẩn chứa năng lượng đáng sợ.
Không xong rồi!
Mấy người nhóm La Chấn cau mày, trong mắt cũng có ánh sáng kỳ lạ loé lên, kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Nhất vẫn còn quá ít, hoàn toàn không ngờ yêu nghiệt như Mục Tu Hàn sẽ sử dụng lá bài tẩy vào lần đầu giao chiến.
Dưới tình huống không kịp chuẩn bị mà bị Tinh Vẫn này đánh trúng, thì gần như không còn đường sống.
“Mục huynh không giống mấy người nào đó, chỉ biết nói miệng. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay, dù ngươi có là chiến mã tuyệt thế cũng phải quỳ xuống chịu chết!”, Phong Huyền Dực cười châm chọc, trong mắt lộ vẻ sảng khoái: “Có thể chết dưới sát chiêu thành danh của Mục huynh cũng xem như xứng với cái danh chiến mã rồi… Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là con kiến mà thôi”.
Nhưng lúc này, sắc mặt Phong Huyền Dực chợt trở nên cứng đờ, vì trong lôi quang vô tận kia có vô số hư ảnh kim ô bay ra.
Có Kim Sí Thần Nhân cao trăm trượng xuất hiện như núi lớn, chẳng mấy chốc đã phá vỡ lôi quang cuồn cuộn kia, đấm ra quyền mang chứa đựng kim quang rực rỡ. Mục Tu Hàn thay đổi sắc mặt, lách người tránh khỏi trong nháy mắt, nhưng vẫn bị dư âm đánh trúng.
Quyền mang kia đánh bay Mục Tu Hàn, sau đó nó đột nhiên mở tay, bắt lấy Phong Huyền Dực không kịp đề phòng rồi kéo về phía mình.