Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3554




Nhưng đúng lúc này, thiên địa chợt vang lên tiếng băng đá vỡ vụn, bàn tay khổng lồ như ngọn núi xuất hiện chút khe hở. Nụ cười trên mặt Trần Hạo thoáng chốc trở nên cứng đờ, con ngươi co lại, cảm thấy không ổn lắm.

Ầm!

Còn chưa đợi hắn ta kịp phản ứng, trong khe hở nứt ra kia có ánh sáng màu vàng như ánh mặt trời loé lên, sau đó tiếng ầm ầm vang lên, bàn tay khổng lồ bắt đầu sụp đổ như núi tuyết, biến thành vô số mảnh vụn.

Băng đá bắn khắp nơi, vô số kim ô lao ra, lượn quanh bầu trời.

Phụt!

Khi Lâm Nhất đấm ra một quyền làm nổ tung dấu ấn Băng Xuyên kia, Trần Hạo lập tức bị cắn trả phun ra một ngụm máu tươi. Hắn ta thầm thấy chấn động, trong mắt lộ vẻ không thể tin nổi.

Gào!

Sau khi đánh nổ bàn tay khổng lồ, Lâm Nhất còn chưa kịp nghỉ xả hơi thì Hắc Dực Ma Hổ Quyền của Triệu Kỳ đã đánh tới, Triệu Kỳ đứng trên không rung gào thét: “Lâm Nhất, quỳ xuống chịu chết đi!”

Ma Hổ to như thành trì, trên lưng mọc hai cái cánh gào thét, trong con ngươi khổng lộ bắn ra hai tia ma quang dài trăm trượng. Ma quang xuyên thủng hư không, quét thẳng về phía Lâm Nhất, không đợi quyền mang đánh xuống đã muốn hù doạ Lâm Nhất trước.

“Chút ánh sáng nho nhỏ đó thì làm được gì ta!”

Lâm Nhất hừ lạnh, Kim Sí Thần Nhân sau lưng hắn chỉ hơi nâng mắt lên.

Trong hốc mắt sâu thẳm kia như có mặt trời chuyển động, hai tia ma quang bắn ra từ trong mắt ma hổ còn chưa kịp đến gần đã lập tức bị đốt cháy.

“Ánh sáng Đại Nhật, muôn đời bất diệt!”

Đôi cánh đang buông xuống sau lưng Kim Sí Thần Nhân vung lên, thoáng chốc che khuất bầu trời, ngoài Kim Sí Thần Nhân đang đón nhận ánh sáng thì thế gian chỉ có một màu đen kịt.

Ầm!

Bóng dáng Lâm Nhất và Triệu Kỳ đâm mạnh vào nhau giữa không trung. Khi cả hai người tung quyền, ánh lửa bắn tung toé, chân nguyên bùng nổ, Kim Sí Thần Nhân dang cánh, uy lực một quyền này của Lâm Nhất vượt xa dự kiến của đối phương.

“Cút đi!”

Chỉ trong chớp mắt đã đánh cho đối phương hộc máu văng ra, ngay cả hư ảnh Ma Hổ hai cánh sau lưng gã ta cũng xuất hiện vết nứt.

“Chuyện này không thể nào!”

“Rốt cuộc tiểu tử này đã làm bằng cách nào?”

Trong tích tắc, Lâm Nhất đã phá liên tiếp hai loại võ học cấp Đế Giả khiến người ta kinh ngạc không nói nên lời.

Một phút trước, mọi người còn đang nghĩ Lâm Nhất có thể sống sốt trong sát chiêu của Trần Hạo hay không. Một phút sau, Lâm Nhất đã mạnh mẽ xuất hiện, Kim Ô tung bay, quyền toái băng sơn, thần nhân giương cánh, ma quang vụt tắt, Trần Hạo và Triệu Kỳ lần lượt bị thương.

Nhưng sau khi một thức này phá liên tiếp hai đại sát chiêu, nó cũng cạn kiệt uy lực, mất đi khí thế.

Người có thực lực mạnh nhất trong ba người là Mục Tu Hàn vẫn còn đang nắm sát chiêu trong tay chưa thi triển, như thể giờ phút này, Lâm Nhất càng thể hiện mạnh mẽ thì càng làm người ta thương hại. Nếu đấu một một thì e rằng không ai có thể trấn áp được hắn.