Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3609: Cuối cùng, nàng ta vẫn đi




“Ha ha, ngươi cũng khá thành thật, không giống tên Vũ Hạo Thiên kia ỷ vào hung linh nhập xác mà coi thường người khác, ngông cuồng cùng cực”.

Bùi Tuyết ở không xa cười tươi, để lộ vẻ lẳng lơ phong tình, giọng nói lanh lảnh: “Với thực lực hiện tại của ngươi có lẽ sẽ có cơ hội tiến vào mười hạng đầu của trận chiến cuối cùng. Dù sao tuổi ngươi cũng quá nhỏ, vẫn còn quá non so với những cuồng nhân của mười phương chiến giới. Nhưng… ngươi cũng không cần để ý bảng xếp hạng gì đó. Ngươi là siêu phàm, lại còn là siêu phàm sinh ra ở hạ giới, trong mắt các tông môn siêu cấp tất nhiên sẽ là đối tượng được săn đón quyết liệt, mặc sức ngươi chọn!”.

Tông phái siêu cấp mặc sức ngươi chọn!

Bùi Tuyết đánh giá cao Lâm Nhất khiến đám người La Chấn âm thầm chậc lưỡi. Tông phái siêu cấp trong đại thế đấy, thế mà lại để Lâm Nhất chọn tùy ý.

Nhưng bọn họ không nghi ngờ Bùi Tuyết, dù sao bọn họ cũng đã tận mắt chứng kiến thực lực của Lâm Nhất.

Lâm Nhất nheo hai mắt lại, chỉ là có khả năng tranh đoạt mười hạng đầu?

Trận chiến cuối cùng này tàn khốc như vậy?

“Sao thế? Ngươi không tin lời ta?”

Bùi Tuyết nhìn về phía Lâm Nhất, mỉm cười nhàn nhạt, hàm ý sâu xa: “Đợi đến lúc đó ngươi sẽ biết. Trận chiến ở cuối con đường thông thiên, chưa nói tới mười phương chiến giới, những nhân vật giống như tiểu tình nhân của ngươi cũng sẽ không ít, cơ hội ngươi tranh đoạt mười hạng đầu không nhiều. Nhưng ta đã nói, ngươi siêu phàm, siêu phàm mà trong trăm vạn yêu nghiệt mới có một. Dù không có bất cứ thứ hạng nào cũng sẽ được tông phái siêu cấp tranh đoạt!”

Theo Bùi Tuyết thấy, Lâm Nhất xuất thân hạ giới, lại còn quá trẻ tuổi, đây là tình thế bất lợi của hắn ở trận chiến cuối cùng.

Nhưng đó cũng là ưu thế, hắn quá trẻ, có nghĩa tiềm lực vô hạn đợi khai quật. Nếu tuổi lớn một chút có thành tựu như bây giờ thì cũng không đến nỗi khiến người ta nóng mắt như vậy.

Soạt!

Lâm Nhất đang nheo hai mắt lại nghe Bùi Tuyết nói, đột nhiên mở mắt ra. Trong mắt có ánh sáng như tia chớp lóe lên, đường nhìn của hắn dừng trên người Bùi Tuyết, trong tia sáng dâng tràn có kiếm ý âm thầm tích lũy.

Ầm ầm!

Trong vô hình gây áp lực cực lớn cho đối phương, bên tai Bùi Tuyết có kiếm âm vang lên, như sấm sét thoắt ẩn thoắt hiện.

Dưới sự uy hiếp của kiếm ý đó, máu của nàng ta chảy cực kỳ chậm, thậm chí cả nhịp tim cũng sắp bị đối phương kiểm soát.

Đây là thủ đoạn của kiếm ý Thông Thiên, dị tượng thế này chỉ nhắm vào một mình Bùi Tuyết, đám người La Chấn sẽ không có bất cứ cảm giác gì.

Nhưng bọn họ đều cảm nhận được điều bất ổn. Lâm Nhất đang nhắm vào Bùi Tuyết, nhất thời trong lòng bọn họ lập tức chùng xuống.

Chẳng lẽ Lâm Nhất này cũng muốn đối phó Bùi Tuyết giống Vũ Hạo Thiên?

“Có lẽ cô có lời muốn nói với ta”.

Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, trầm giọng nói.

Trong mắt hắn hội tụ kiếm ý Thông Thiên dồi dào mênh mông, kiếm thế vô hình thẩm thấu không gian này, bao trùm lên người đối phương, làm tan rã uy áp và khí thế của đối phương từng chút một.

Khi hoàn toàn khống chế, một ánh mắt của Lâm Nhất là có thể khiến tim đối phương dừng đập, chết ngay lập tức.

Đây là thủ đoạn khá cao siêu, nhưng một khi thực sự thi triển cũng có nghĩa là trở mặt với người đó.

“Ngươi muốn hỏi tin tức của Nguyệt Vi Vi phải không? Xin lỗi, ta sẽ không cho ngươi biết. Nếu có cơ hội gặp mặt, có lẽ tỷ tỷ sẽ nói cho ngươi biết”, gương mặt tinh xảo của Bùi Tuyết xinh đẹp kiều diễm đến mức nhỏ ra máu. Nàng ta mỉm cười nhàn nhạt, câu hồn đoạt phách, lung lay tâm hồn người khác.

Yêu nghiệt bậc ấy không thua kém bao nhiêu so với Nguyệt Vi Vi, hai người có khí chất cực kỳ tương tự.

Chuyện này khiến Lâm Nhất càng thêm tin chắc, nàng ta và Nguyệt Vi Vi chắc chắn quen biết, chưa nói tới có thù oán hay không, nhưng chắc chắn là rất quen thuộc.

Cuối cùng, nàng ta vẫn đi.

Lúc kiếm thế của Lâm Nhất sắp phá giải uy áp của nàng ta hoàn toàn, quanh người nàng ta tỏa ra chùm sáng màu tím, không gian méo mó. Nàng ta lùi về sau, chậm rãi biến mất.