Đề phòng hắn xảy ra bất trắc. Rõ ràng hoàn cảnh nàng ta cũng cực kỳ khó khăn.
“Nha đầu này…”
Lâm Nhất nhíu mày, mũi hơi cay cay. Hắn nghĩ tới dáng vẻ cười tươi gọi hắn là Lâm ca ca của nàng ta.
Nhớ lại những lời an ủi của nàng ta khi người khác khí vận như rồng, hắn lại không được gì trong mật cảnh Long Vân.
“Vận khí của Lâm ca ca mới không tệ ấy!”
“…”
“Ha ha, không sao. Đây là roi Tử Diễm Lôi Hoàng, là đạo binh cực kỳ xa xưa, phải giúp Lâm ca ca tìm thấy mới được. Không sao, ta không sao đâu!”
Trong mắt Lâm Nhất nhanh chóng dâng lên vẻ lạnh lẽo mà bản thân hắn cũng không phát hiện ra, nhỏ giọng nói: “Tốt nhất đám người đó nên cầu nguyện mình không làm nàng bị thương, nếu không dù chỉ là làm mất một cọng tóc…”
Hắn cũng không quan tâm lai lịch của chiến giới gì đó lớn thế nào, ở đại thế đó có nội tình đáng sợ thế nào.
Một cọng tóc, một mạng người!
Lời hắn hứa sẽ không thay đổi, nếu ai đối địch với nàng ta thì sẽ là kẻ địch của Lâm Nhất.
Lối vào cấm giới Thương Long, trên thánh đàn cao vạn trượng ở quảng trường thần điện.
Phần đỉnh thánh đàn cao vút bốc lên ngọn lửa dày đặc, chính giữa ngọn lửa có một cánh cửa xa xưa mà huyền ảo.
Võ giả của các giới vực đến đây tìm kiếm, vào trong đó gần một tháng đều đã ra ngoài, còn chưa ra ngoài thì hoặc là đã chết trong đó, hoặc là nhóm người đã đến quảng trường Thương Long.
Vù! Vù! Vù!
Lúc này, từng bóng người xuất hiện từ trong cánh cửa xa xưa, ánh mắt mỗi người đều mang vẻ mừng rỡ.
Đó là nhóm người đã nhận được lợi ích khổng lồ trên quảng trường Thương Long.
Khi đám người La Chấn, Tần Lâm xuất hiện, trên quảng trường thần điện lập tức nổi lên trận huyên náo ngút trời, những ánh mắt đều không tự chủ mà nhìn sang đây.
Từng ánh mắt nóng bỏng dừng trên người bọn họ. Không còn nghi ngờ gì nữa, những người này đều đã vượt qua từng tầng ải khó đi đến cuối cùng, tới bảo điện Thương Long trong truyền thuyết. . Tr𝘶yện chính ở ﹢ T𝙍𝘶𝖬T𝙍𝐔Y𝙀 N﹒VN ﹢
Nghe nói trong bảo điện Thương Long đó có cơ duyên trên tạo hóa.
Mọi người đều cực kỳ tò mò, cơ duyên trên tạo hóa đó rốt cuộc có xuất hiện hay không, nếu xuất hiện thì đã vào tay ai.
Nhiều ánh mắt nhìn thẳng vào La Chấn. Với vai trò đứng đầu bảng Thương Long, có lẽ hắn là người có cơ hội lấy được nhiều nhất.
Cùng lúc đó, có người tâm tư nhạy bén phát hiện bốn người còn lại trong Thất Đại Cự Đầu mãi không thấy xuất hiện, đoán chừng đều đã chết ở trong đó.
Nhưng phỏng đoán này còn chưa hoàn toàn làm nổi lên thảo luận, ba người đám La Chấn đều có vẻ mặt sa sút rời đi, khiến người khác kinh ngạc không thôi.
Dáng vẻ đó hoàn toàn không giống với người chiến thắng cuối cùng.
Đợi ba người đi rồi, mọi chuyện xảy ra trên quảng trường Thương Long lập tức được truyền ra, dẫn đến sự chấn động kinh thiên.
Cả quảng trường thần điện trở nên xôn xao, tiếng người ầm ĩ, trên mặt mỗi người đều tràn ngập vẻ kinh ngạc đến mức không thể kinh ngạc thêm nữa.
Họ hoàn toàn không ngờ mọi chuyện xảy ra trên quảng trường lại đầy thăng trầm như vậy. Đầu tiên là bốn người đám Mục Tu Hàn trong Thất Đại Cự Đầu đều bị Lâm Nhất giết chết. Sau đó lại có Vũ Hạo Thiên bỗng dưng xuất hiện, trấn áp ba người đám La Chấn, tiếp đó lại là Lâm Nhất xuất quan.
Hắn không những lấy được cơ duyên trên tạo hóa, mà còn giết chết Vũ Hạo Thiên có hung linh thượng cổ nhập xác, trở thành người chiến thắng lớn nhất ở cấm giới Thương Long.
Lâm Nhất là ai?
Tên hắn đã sớm được người khác biết đến ở khu vực Thương Long. Đó là một con ngựa đen xuất chúng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ như sao chổi.
Nhưng không ai so sánh hắn với Thất Đại Cự Đầu.
Kết quả này đã lật đổ suy nghĩ của tất cả mọi người, tạo thành cú sốc cực lớn sâu trong nội tâm bọn họ.
Không cần phải đợi lâu, nửa canh giờ sau.
Ầm!
Ánh sáng màu vàng bay ra từ cánh cửa xa xưa trong ngọn lửa thánh đàn, nhìn thoáng qua trông giống như một con Kim Ô tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Nhưng sau khi ánh sáng tan đi, Lâm Nhất một thân áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, xuất hiện vô cùng rõ ràng trong tầm mắt mỗi người.
“Lâm Nhất xuất hiện rồi!”
“Khí tức mạnh thật, cơ duyên trên tạo hóa thật sự bị hắn lấy rồi sao?”
“Bốn người đám Mục Tu Hàn đều bị hắn một kiếm giết chết? Thế thì cũng thật khoa trương… Rốt cuộc sao hắn làm được?”
“…”