Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3620




Bộ trường sam màu xanh lam, tóc buộc cao lên cài trâm, để xoã hai sợi tóc hai bên mặt. Khuôn mặt hơi đen với vẻ lịch sự nhã nhặn toát ra khí chất kiên nghị, đó là một thanh niên không quá nổi bật.

Có thể nhìn thấy kiểu người ăn mặc dạng này ở khắp nơi trên con đường thông thiên, thoạt nhìn cũng không có gì khác biệt.



Lâm Nhất nhìn đi nhìn lại mấy lần mới dám xác định đây là Bùi Tuyết!

Tuyết mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ, mỗi cái nhăn mày một nụ cười đều có thể câu hồn đoạt phách và có dáng người nóng bỏng kia.

Lúc này khí chất của nàng ta thay đổi hoàn toàn, nữ giả nam trang trà trộn trong đám đông trông rất bình thường. Lâm Nhất đã tiếp xúc với nàng ta nhiều lần, nhận ra đôi mắt của đối phương, khi nhìn thấy vẻ quyến rũ mập mờ ở sâu trong mắt nàng ta mới xác định.

Có chuyện gì với nữ nhân này thế?

Sao nàng ta lại ăn mặc kiểu này, còn tháo cả khăn che mặt, rốt cuộc đã gây ra hoạ lớn gì?

Hắn nhìn sang La Chấn, đối phương có vẻ đã nhận ra Bùi Tuyết trước hắn, dùng mắt ra hiệu cho Lâm Nhất đừng lên tiếng.

“Người đó là Bùi Tuyết?”

Lâm Nhất bình tĩnh bí mật truyền âm cho hắn ta.

“Là nàng ta. Ta nghe nói lần này cao thủ đẳng cấp cấm kỵ phong toả mấy khu vực lớn để tìm kiếm nàng ta. Nàng ta đang giữ một món chí bảo có thể thay đổi thứ hạng trong cuộc chiến cuối cùng, mấy giới vực thuộc mười phương chiến giới đều muốn có. Lúc trước nàng ta đi vào khu vực Thương Long là để lánh nạn”.

Trong câu trả lời của La Chấn lộ ra một tin tức làm cho người ta vô cùng kinh ngạc.

Lâm Nhất ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại hết sức ngạc nhiên.

Những kẻ được gọi là cấm kỵ làm lớn chuyện lên thế này, hoá ra là vì món chí bảo trên người nàng ta. Rốt cuộc món chí bảo này là gì mà đến cả người của mười phương chiến giới cũng hao tâm tổn sức, không ngại đắc tội nhân tài kiệt xuất của nhiều giới vực như thế?

“Chẳng lẽ nàng ta không phải người của mười phương chiến giới?”, Lâm Nhất thắc mắc hỏi.

“Trước mắt có lẽ không phải. Có điều nàng ta có quan hệ khá thân thiết với một Chiến giới trong mười phương chiến giới, nếu không nhờ đối phương ra tay giúp đỡ thì đã không tới được đây. Lai lịch của nàng ta vẫn còn bí ẩn, ta có suy đoán nhưng không dám xác định”.

“Suy đoán gì?”

“Chỉ là suy đoán thôi, ta không tiện nói. Lát nữa bất luận phát sinh chuyện gì, huynh cũng đừng can thiệp, mười phương chiến giới được gọi là cấm kỵ thì nhất định có lý do của nó. Huynh lẻ loi một mình, tốt nhất đừng manh động, tạo hoá mà huynh lấy được trong bảo điện Thương Long cũng không nhỏ, có thể không bị chú ý thì vẫn nên cố gắng không để bị chú ý”.

La Chấn nói khá mập mờ, có thể người của mười phương chiến giới cũng coi hắn là mục tiêu.

Không xuất hiện thì thôi, một khi xuất hiện thì chưa chắc không có ý định thủ tiêu.

Đội ngũ đông đảo tiến về phía trước trong cao nguyên Hoàng Sa. Mọi người hơi căng thẳng và lo lắng nhưng không quá sợ hãi, dù sao đội ngũ đông đảo thế này, họ không tin mười phương chiến giới thật sự dám đối địch với nhiều người như vậy.

Bỗng nhiên.

Hai tia chớp khổng lồ xuất hiện trên trời, nó xẹt ngang qua ngọn núi cao chót vót, đâm thủng bầu trời, mang theo lôi uy vô tận đánh tới.

Khí tức ấy vô cùng đáng sợ, khi tia chớp tới gần, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi từ sâu tận linh hồn. Dưới uy áp đáng sợ này, đội ngũ đông đảo mấy vạn người run bần bật, tay chân mềm nhũn.

Keng! Keng!