Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3670: Với Lâm Nhất, quả thật hắn cũng hơi kiêng dè giới tử




Lâm Nhất ngạc nhiên nhìn nàng ta, không biết nữ nhân này đang phát điên vì chuyện gì.

“Tóm lại là ngươi không được đi”.

Bùi Tuyết biết mình hơi thất lễ, bèn quay đầu sang chỗ khác, nhưng vẫn nhỏ giọng lầm bầm. Giọng rất nhỏ, nhưng thái độ cũng rất kiên quyết.

Ba giới tử mỗi người trấn thủ một nơi, chặn tất cả đường đi, rõ ràng là muốn dồn Lâm Nhất vào tròng.

Họ cài bẫy chết ở đó, chỉ cần Lâm Nhất xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ chết tại cửa ải thành Tứ Tượng.

Họ rất tự tin, lúc này Lâm Nhất không dám phát sinh xung đột với giới tử, cuối cùng sẽ đi theo con đường mà họ đã cài bẫy sẵn này. Nơi đó có vô vàn bẫy rập do ba giới vực bố trí, chỉ cần Lâm Nhất dám hiện thân thì nhất định sẽ không thể thoát.

Đến lúc đó, họ sẽ có cách giải quyết hắn.

Lâm Nhất và Bùi Tuyết đều là người thông minh, rất nhanh đã đoán được ý đồ của những tên giới tử này. Nhưng đây là âm mưu, họ cũng không sợ Lâm Nhất sẽ biết.

Với Lâm Nhất, quả thật hắn cũng hơi kiêng dè giới tử.

Hắn không biết rõ thực lực của các giới tử, chỉ với khí tức kia cũng phải ít nhất là tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng năm, trong năm vùng khí hải đều có gieo huyết ngọc thánh phẩm.

Trong tình huống đấu đơn, dự đoán tốt nhất cũng là cân tài cân sức, sức mạnh ngang nhau.

Đây là ý nghĩ lạc quan nhất, nếu các giới tử nắm giữ võ học Thánh Linh, vậy thì sẽ hơi khó nhằn đối với Lâm Nhất.

“Đi thôi, đi xem xem rốt cuộc họ bố trí bẫy chết này cho ta!”

Trông Lâm Nhất bình tĩnh, nhưng trong lời nói lại lộ ra sát ý lạnh lẽo cùng cực.

Nếu như chỉ có một mình, không có gì gò bó, Lâm Nhất đã rời khỏi cao nguyên Hoàng Sa này từ lâu rồi. Nhưng vì dẫn theo Bùi Tuyết, chung quy vẫn không thể thể hiện, không tiện đánh nhau với giới tử.

Nhưng nếu giới tử không có mặt ở đó, đúng là Lâm Nhất không phải kiêng dè gì cả.

Chẳng cần biết ngươi bố trí bẫy chết người gì hết, cứ chém một nhát kiếm là được rồi!

“Đừng ngây ra đó nữa, nếu ta đã cứu được cô thì nhất định sẽ có thể đưa cô ra ngoài”, Lâm Nhất tỏ thái độ kiên quyết, không cho phép Bùi Tuyết chối từ, dẫn nàng ta đi về phía thành Tứ Tượng.

Bùi Tuyết cứ lo lắng, buồn bực không vui, chẳng nói lời nào. Nàng ta đoán được loáng thoáng có thể là do mình liên luỵ đến đối phương.

Trên đường đi, Lâm Nhất gặp một nhóm người.

Đối phương nhìn hắn mấy lần bằng ánh mắt thân thiện, không có sát ý, thậm chí sâu trong mắt còn ẩn chứa vẻ hâm mộ. Họ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm đến gần, Lâm Nhất bình tĩnh chờ đối phương lên tiếng.

Một lát sau hắn mới biết được rằng họ muốn bày tỏ thiện ý, nói cho Lâm Nhất biết giới tử Thần U ban bố lệnh truy sát bọn hắn.

Hơn nữa còn có bố trí ở cửa thành Tứ Tượng. Đó là một cái bẫy chết, khuyên Lâm Nhất đừng qua đó.

Song đối phương nói với Lâm Nhất, mấy ngày nay cao nguyên Hoàng Sa không được yên bình. Ba Chiến giới không bắt được Lâm Nhất nên đã trút hết giận lên người những người thường như họ.

Họ rất phẫn nộ nhưng không ai bán đứng Lâm Nhất, thậm chí có rất nhiều người phát hiện tung tích của hắn nhưng không đi nhận cái gọi là “phần thưởng” kia.

Tia sáng lạnh lẽo vụt qua trong mắt Lâm Nhất, thảo nào bầu không khí ở cao nguyên Hoàng Sa này lại kì quái như thế, trong không khí cứ ngầm ẩn cảm giác ngột ngạt.

Hắn cảm ơn đối phương rồi tiếp tục lên đường, khiến đối phương rất kinh ngạc.

Lâm Nhất không giải thích nhiều, ai làm người đó chịu, hắn không thích trạng thái hiện giờ, đám người này đang từ từ khiêu chiến giới hạn của hắn.

Hai ngày sau, Lâm Nhất gặp được một người quen, hắn gặp Trần Tầm.

Hai bên gặp nhau đều rất kinh ngạc, Lâm Nhất cũng có ấn tượng rất sâu với kẻ có bí mật trong người này.