Bùi Tuyết cũng không kiêng kị việc này, khẽ nói: “Không chỉ ta, mà có rất nhiều người từ đại thế giáng xuống Thiên Lộ để tranh đoạt quả Thần Huyết, phải nói là khốc liệt và máu tanh hơn nhiều so với việc tranh đoạt truyền thừa. Ba quả Thần Huyết, mỗi quả đều phải trải qua gió tanh mưa máu đến cuối cùng mới giành được tới tay.
“Nói như thế, trên Thiên Lộ có rất nhiều người đến từ đại thế à?”, Lâm Nhất hiếu kỳ hỏi.
“Đúng vậy”.
“Bọn họ cũng sẽ tham gia cuộc chiến cuối cùng à?”
“Có thể, tuy nhiên những người này chưa hẳn mạnh hơn so với ngươi. Dù sao thì ở đại thế, thiên tài cũng chia làm nhiều loại. Dạng siêu phàm như ngươi, nếu sinh ra ở đại thế thì sẽ nổi bật hơn so với nhiều yêu nghiệt. Còn về những… nhân tài kiệt xuất thực sự chói mắt ở đại thế thì bọn họ sẽ không mạo hiểm giáng xuống Thiên Lộ, bởi lẽ nguy hiểm quá lớn, cửu tử nhất sinh”, Bùi Tuyết nói rõ, không hề giấu diếm.
Sắc mặt Lâm Nhất thoáng thay đổi: “Vậy Nguyệt Vi Vi…?”
“Nàng ta không giống, dường như nàng ta đã phong ấn tu vi thực sự của mình, trước đó giáng xuống hạ giới, sau lại đi đến Thiên Lộ. Cách thức như vậy rất rườm rà, nhưng có thể giảm tối đa nguy hiểm. Sự chấp nhất của nàng ta đối với quả Thần Huyết quả thực khiến người ta kinh ngạc, lại nói, phía sau cũng không có bất kỳ đại năng nào sai khiến nàng ta”.
Mắt Bùi Tuyết khẽ đảo, nàng ta thấp giọng nói ra suy đoán của mình: “Có thể bản thân nàng ta cần quả Thần Huyết”.
Vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu Lâm Nhất, nhưng cuối cùng, vẫn không cách nào xác định được.
Vì mục tiêu sắp tới, hắn vẫn nên sớm gia tăng thực lực thì hay hơn, nghĩ nhiều cũng chỉ phí công.
“Nếu thương thế đã ổn rồi, ngươi có muốn đi dạo quanh thành Tứ Tượng không?”, Bùi Tuyết hỏi: “Thành Tứ Tượng này rất náo nhiệt đấy, phong vân hội tụ, ngọa hổ tàng long. Phường thị dưới mặt đất có phòng đấu giá, võ quán, quán rượu, tiệm thuốc, đó đều là những nơi được ưa thích. Nếu nói nổi danh nhất thì hẳn là bảng Thông Thiên”.
Bảng Thông Thiên!
Lâm Nhất thoáng động lòng, chợt nói: “Ta nằm ở vị trí bao nhiêu trên bảng Thông Thiên?”
Cuộc chiến cuối cùng chỉ còn lại hai tháng, các lộ cao thủ tầng tầng lớp lớp, ai cũng muốn tỏa sáng trong bảo kính Thông Thiên, ngày cả Lâm Nhất cũng cảm thấy hiếu kỳ về xếp hạng của mình.
“Ngươi không có xếp hạng”, Bùi Tuyết cười gượng.
Không có tên trên bảng Thông Thiên ư?
Nghe vậy, Lâm Nhất không khỏi sửng sốt, ngay cả đám người Lạc Trần mà còn có tên tuổi trên bảng Thông Thiên, sao hắn lại không có được chứ? . Ngôn Tình Hài
“Cảnh giới Thiên Phách tầng 4 mới được bảo kính Thông Thiên chú ý, tu vi của ngươi chưa đạt đến mức đó nên là… không cách nào thể hiện được. Trước khi Thiên Lộ kết thúc, ngươi nhất định phải tăng tu vi lên đến Thiên Phách tầng 4, nếu không… sợ rằng ngươi sẽ không có tư cách tham gia trận chiến cuối cùng trên Thiên Lộ”, Bùi Tuyết liếc nhìn Lâm Nhất, khẽ nói.
Hình như có việc như vậy!
Ngạch cửa của bảo kính Thông Thiên vẫn luôn thay đổi, lúc ban đầu là Thiên Phách tầng hai, giờ chỉ còn hai tháng nữa là đến kỳ hạng 1 năm, ngạch cửa tăng lên đến cảnh giới Thiên Phách tầng 4 là chuyện rất bình thường.
“Vậy trước mắt ta sẽ bế quan vài hôm, không ra ngoài”.
Lâm Nhất nhã nhặn từ chối đề nghị của đối phương, lựa chọn ở lại sân của mình tĩnh tu.
“Không đi xem bảng Thông Thiên à?”, Bùi Tuyết tỏ vẻ tiếc nuối, nàng ta rất muốn đi dạo trong thành cùng Lâm Nhất.
Đây vốn là khoảng thời gian nhàn rỗi trước trận chiến cuối cùng, con đường sắp tới có lẽ sẽ không được an bình nữa, toàn bộ hành trình đều trở nên căng thẳng vì trận chiến cuối cùng trên Thiên Lộ.