Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3726: Nếu không, hắn đã không đuổi Bùi Tuyết đi




Trong thành Tứ Tượng hội tụ nhân tài kiệt xuất từ khắp mọi nơi, cho nên phường thị bên dưới mặt đất vô cùng phồn vinh, thu hoạch từ truyền thừa của mọi người trên Thiên Lộ đều được giao dịch ở đây.

Của cải đã xử lý ổn thỏa, giờ nên tính đến át chủ bài rồi.

Kiếm ý Thông Thiên, bảo cốt Thương Long, Nhật Nguyệt Thần Quyền, Trảm Thiên Tam Kiếm, đây là bốn át chủ bài lớn nhất trong tay Lâm Nhất, còn hai món đạo khí cổ xưa là Thần Ảnh Quyền Sáo và roi Tử Diễm Lôi Hoàng chính là đòn sát thủ. Hai món tuyệt phẩm đạo khí này có thể phối hợp sử dụng, khiến cho uy năng của từng món được thôi phát đến cực hạn, dung hợp cùng nhau thậm chí có thể bộc phát ra uy năng đạo khí siêu việt.

Ngoài mấy thứ này ra còn có Tứ đại Võ Hồn: Chúc Long, Cùng Kỳ, Đằng Xà, Côn Bằng… Đây chính là bí mật lớn nhất của Lâm Nhất ở thời điểm hiện tại.

Tiếp đó là Thương Khung Thánh Y, thứ mà Thương Long Chi Chủ ban cho hắn để đối phó với mấy lão quái vật… Đó là một món chí bảo vô thượng, có uy năng cực kỳ đáng sợ. Một khi dùng đến, đừng nói là Tam đại Giới Tử, dù là giết đến hang ổ của mấy lão quái ở Chiến Giới kia cũng có thể quậy một trận lật trời.

Nhưng khuyết điểm của nó quá lớn, không thể chủ động thi triển, chỉ khi đến thời điểm sinh tử mới có thể sử dụng. Một khi chủ động dùng đến ắt phải trả một cái giá cực lớn, hơn nữa, nói không chừng sẽ khiến các tông môn siêu cấp để mắt đến.

Hiện tại, Lâm Nhất cũng không tín nhiệm những tông phái siêu cấp kia, khó mà đảm bảo được bọn họ không động lòng với Thương Khung Chiến Y.

Khoan đã, chắc chắn bọn họ sẽ động lòng với Thương Khung Chiến Y.

Không dùng thì hẳn là còn có một con đường sống, một khi dùng đến, chắc chắn khó thoát khỏi cái chết.

“Đây là thủ đoạn mà vạn bất đắc dĩ không thể dùng đến…”

Sắc mặt Lâm Nhất thoáng trở nên nghiêm trọng, nếu như không có Thương Khung Chiến Y thì những át chủ bài mà hắn dựa vào… dường như vẫn chưa đủ.

Nhật Nguyệt Thần Quyền và bảo cốt Thương Long phải tiến thêm một bước nữa mới được, hơn nữa, trong vòng nửa tháng, hắn phải tăng tu vi lên đến Thiên Phách tầng bốn.

Lâm Nhất cảm thấy đầu to ra, có quá nhiều chuyện đan xen vào nhau.

Vốn dĩ trận chung kết chỉ còn hai tháng nữa sẽ đến, làm những việc này hẳn là vẫn đủ, nhưng giờ lại phải hoàn thành trong nửa tháng, mà còn phải hoàn thành một cách chậm rãi, không được vội vàng xao động. Bất kể là võ học Thánh Linh phản phệ hay độ kiếp thất bại cũng đều sẽ mang đến tai họa ngập đầu.

“Lâm huynh, La Chấn, khu vực Thương Long, cầu kiến!”

Đúng lúc này, ngoài cửa chợt vang lên âm thanh quen thuộc, Lâm Nhất thoáng sững sờ, kế đó hắn bảo ngựa Huyết Long ra đón La Chấn vào.

Đi cùng hắn ta còn có Tần Lâm và Quân Mộng Trần, từ trước đến nay, ba người này vẫn luôn hành động cùng nhau nên Lâm Nhất cũng không quá bất ngờ.

“Tìm đến nơi này bằng cách nào?”, Lâm Nhất thờ ơ hỏi.

La Chấn nhìn về phía Lâm Nhất, phát hiện đối phương bình tĩnh hơn so với trong tưởng tượng của mình, khẽ nói: “Chuyện thành Phong Lăng đã xôn xao khắp thành, muốn tìm đến nơi này cũng không khó, chúng ta có chút bận tâm huynh nên đến xem thử”.

Lâm Nhất cười nói: “Trong mắt người ngoài, hẳn là ta chỉ có một con đường chết, vậy mà ba vị vẫn chịu đến gặp ta, khó cho ba vị rồi!”

“Tại bảo điện Thương Long, huynh đã cứu mạng chúng ta, hơn nữa cũng cho ta cơ duyên lớn nhất Thương Long. Về tình về lý, ta nên đến. Ta biết huynh nhất định sẽ đến thành Phong Lăng, có chuyện gì cần hỗ trợ, huynh cứ việc nói với chúng ta là được”, La Chấn nói với giọng khẩn thiết.

Lâm Nhất lắc đầu, chuyện thành Phong Lăng có liên lụy quá lớn, hắn cũng không muốn lôi người khác vào.

Nếu không, hắn đã không đuổi Bùi Tuyết đi.

Tần Lâm cười nói: “Ngươi chớ hiểu lầm, chúng ta sẽ không đến thành Phong Lâm, thực lực của chúng ta cố lắm chỉ có thể giao đấu với Chiến Tướng, không thể giúp gì nhiều cho ngươi, thậm chí có thể sẽ gây cản trở. Tuy nhiên, nếu ngươi có việc gì khác cần hỗ trợ thì cứ mở miệng, ở trong thành Tứ Tượng, Tam đại Giới Tử cũng không có cách gì với chúng ta”.

La Chấn lộ vẻ nghiêm túc, nói: “Ở trên Thiên Lộ, chúng ta đã dùng hết toàn lực, giành được cũng chỉ là điểm khởi đầu Đại Thế của những người khác. Chỉ thế đã phải trải qua cửu tử nhất sinh, trong khi đối với đám Giới Tử, đây chỉ là một hồi tôi luyện. Nhưng ngươi lại không giống với chúng ta, ngươi nhất định phải sống sót để đi đến cuối Thiên Lộ, nhất định phải sống sót và tiến vào phương đại thế kia”.

Lâm Nhất cảm nhận được sự ấm áp, trên Thiên Lộ quả thật vô cùng hung hiểm, đâu đâu cũng toàn là người lừa ta gạt.