Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3752: Quả nhiên đều có con bài chưa lật




Mặt Trời khổng lồ, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Lâm Nhất thong thả dạo bước giống như một vị thần đi ra từ Mặt Trời, mỗi một bước đều nở rộ thành từng đóa diễn vĩ bay lên không.

Dương Sóc biến sắc, Lâm Nhất kia thế mà vẫn thong dong và chẳng hề hần gì dưới sự bao phủ của vuốt phượng.

Ầm!

Đợi đến khi Lâm Nhất trở tay đỡ lấy vuốt phượng kia, áng sáng rực rỡ thoáng chốc đánh nó dập nát. Sau khi vuốt phượng bị đánh nát, Lâm Nhất bèn vươn ngón tay bắn ra vài luồng kiếm quang phát ra tiếng rồng ngâm, cuốn theo sức mạnh Phong Lôi xông thẳng về phía hắn ta.

Ánh mắt Dương Sóc toát ra vẻ hoảng sợ, vội vàng lùi về sau.

Keng! Keng! Keng!

Những yêu nghiệt còn lại trên Kim bảng thừa dịp đó cùng nhau xông lên tấn công Lâm Nhất.

Vô số dị tượng không ngừng bổ đến, Lâm Nhất đứng giữa liên tục biến ảo, lúc thành kim ô lấp lánh, lúc lại thành ngân hoàng lóa mắt di chuyển chớp nhoáng, thong dong tự nhiên.

Vô vàn đóa hoa diên vĩ theo từng bước chân của Lâm Nhất không ngừng ngưng tụ rồi bay lên cao.

"Tên này khó nhằn ghê!"

Cả đám yêu nghiệt trên Kim bảng đều mặt mày trắng bệch, cảm thấy cực kỳ đuối.

"Chân Hoàng hạ phàm, Phượng khởi hót vang!"

Dương Sóc bị đánh bay quát, sau đó lại tiếp tục ra tay. Một con Chân Hoàng thời viễn cổ lập tức bay ra từ trong biển lửa, hót vang một tiếng khiến cho biển lửa dậy sóng.

Con Chân Hoàng kia đã có hình dáng ban đầu của Thánh Linh, vượt qua Tạo Hóa đạt tới một khí tức khủng bố.

Tên này có thể nhảy vọt vào Kim bảng thì quả thật cũng có chút lợi hại. Tuy vẫn kém hơn tam đại giới tử, nhưng cũng là một cao thủ hiếm có.

Ầm!

Lâm Nhất còn phải đối phó với những yêu nghiệt khác trên Kim bảng nên không kịp đề phòng bị Chân Hoàng đánh lùi lại mấy bước.

Lâm Nhất với khí thế vô địch lần đầu bị đánh bay, lập tức khiến các yêu nghiệt khác trên Kim bảng sáng mắt. Trong mắt cả đám thoáng chốc hừng hực sát khí, vẻ mặt tràn ngập sự phấn khích.

"Hắn cũng không phải là vô địch, vẫn có điểm yếu!"

"Mọi người cùng nhau xông lên đi, sử dụng chiêu thức trên Tạo Hóa đè bẹp hắn. Tên đó chắc chắn không cản nổi đâu!"

"Đúng vậy, một kích ban nãy của Dương Sóc chính là chiêu thức trên Tạo Hóa. Hắn rõ ràng rất e ngại nó!"

"Cuối cùng tên kia cũng sắp bị đánh bại rồi ư?"

Lúc này, các chiến tướng và anh tài khác đều kinh ngạc ra mặt, trong mắt lại toát ra sát khí.

Đám người kia được cổ vũ bắt đầu phấn khích, đặc biệt là đám yêu nghiệt trên Kim bảng. Bọn họ không cho Lâm Nhất có cơ hội lấy lại sức, đồng loại xông lên và điên cuồng thi triển ra đòn sát thủ của mình.

Chỉ mình Dương Sóc là ánh mắt lập lòe, có hơi nghi ngờ.

Đối phương rõ ràng có chiêu thức trên Tạo Hóa, nhưng hắn ta cũng không nói gì, để những yêu nghiệt khác trên Kim bảng thi triển ra đòn sát thủ cũng tốt.

Đám người kia có chết sạch cũng chẳng sao, chỉ cần đánh cho Lâm Nhất bị thương để hắn ta nhặt của hời là được.

Thoáng chốc, bầu trời lập tức lóe lên đủ mọi dị tượng lóa mắt. Những yêu nghiệt trên Kim bảng đều thi triển chiêu thức trên Tạo Hóa.

Thực lực của họ đều cực kỳ mạnh, cũng không yếu hơn Lâm Nhất khi còn ở trên cao nguyên Hoàng Sa.

"Quả nhiên đều có con bài chưa lật".

Lâm Nhất lẩm bẩm, vung tay lên đấm ra một quyền chống lại những đòn sát thủ kia.

Ầm!

Trong một quyền ấy của hắn có kim ô và ngân hoàng quấn quanh, ngăn cản mọi dị tượng đánh tới. Có điều, Lâm Nhất vẫn chưa sử dụng Nhật Nguyệt Thần Quyền. Năng lượng khổng lồ như thế ập tới khiến hắn phải lùi lại vài bước.

Đôi môi mọi người trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh, trông khá trầy trật.