Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3777: Cơ bắp




Lâm Nhất suy nghĩ rất nhanh, ánh mắt lập lòe, lập tức đưa ra quyết định, nặng nề nói: "Tiểu Hồng, quay về Thương Long Cấm Giới".

Ầm!

Cơ bắp, xương cốt cả người Tiểu Hồng lập tức thay đổi, một luồng long khí rợp trời tỏa ra từ trên người nó. Sau đó, nó lập tức biến thành ngựa Huyết Diễm dưới ánh nhìn của mọi người.

Đùng! Đùng! Đùng!

Giới tử Thiên Càn và Thần U đều ra đòn sát thủ, tấn công liên tục khiến mặt đất hình thành vô số hố to, muốn giữ Lâm Nhất lại.

Nhưng Tiểu Hồng hóa thành hình ngựa Huyết Long, tốc độ bỗng dưng tăng vọt khiến những đòn sát thủ ấy đều đánh hụt.

"Khốn kiếp!"

Hai giới tử rủa một tiếng, sắc mặt đều hết sức khó coi.

Đoàn người tiếp tục đuổi theo, con ngựa Huyết Long kia rõ ràng đã bị thương rất nặng, nhưng dù họ có cố gắng đến mấy thì đều bị nó kéo khoảng cách của hai bên ra vào lúc quan trọng.

Cuộc đuổi giết này diễn ra rất lâu, thoáng chốc đã trôi qua bảy ngày.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Nhất vẫn chẳng có cơ hội để nghỉ ngơi, cứ khi vết thương hơi tốt một chút đã bị bắt đánh nhau với đám giới tử.

Bảy ngày qua, hắn đã luyện hóa rất nhiều Chân Long Thánh Dịch và đan Huyết Diễm, nhưng vết thương chẳng những không lành, còn nặng hơn.

Ý chí của đôi bên đều đã tới giới hạn và vô cùng mỏi mệt. Đặc biệt là Lâm Nhất, vết thương của hắn rất nặng, đến nỗi môi cũng nhợt nhạt, trắng bệch như tờ giấy. Hai mắt hắn không mở ra nổi, ý thức bắt đầu mơ.

mơ màng màng nằm trong lòng Nguyệt Vĩ Vi, trở nên suy yếu hơn bao giờ hết.

Nguyệt Vi Vi cắn đôi môi đỏ mọng, vài lần ngó chiếc vòng trên tay, trong mắt toát ra chút chán nản.

Nàng ta lạc quan từ bé, dù trong khoảnh khắc sống chết cũng có thể nở nụ cười.

Nhưng khi thấy Lâm Nhất bị thương nằm trong lòng ngực mình, vẻ mặt lại toát ra vẻ lo lắng mà đến cả nàng ta cũng không nhận ra.

"Tiểu Hồng, ngươi nhanh lên, nhanh lên chút đi".

Tiếng gió gào thét, tóc nàng ta bị thổi tán loạn, cưỡi ngựa Huyết Long không ngừng hối thúc.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tam đại ử đẳng sau liên tục đuổi theo, bám suốt bảy ngày bảy đêm và hầu như đã sử dụng hết tất cả các thủ đoạn của mình.

Ba ngày trước, họ suýt nữa đã ngăn cản được ngựa Huyết Long, may có Lâm Nhất ra tay.

Một người một kiếm, dùng cơ thể rách nát ấy trực tiếp đẩy lùi hai giới tử mới có thể kéo dài đến giờ.

Âm!

Ngựa Huyết Long chở Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi đến đến quảng trường Thần Điện quen thuộc, ngọn lửa trên đài giữa quảng trường rộng lớn vẫn cháy hừng hực, cổng vào Thương Long Cấm Giới như ẩn như hiện.

Chính là nơi này ư?

Trong mắt Nguyệt Ví toát ra vẻ ngờ vực, đây là cổng vào bí cảnh, nhưng nó đã không còn ổn định cho lắm.

Một khi bước vào thì rất có thể sẽ bị nhốt ở bên trong luôn. "Vào đi”. Nguyệt Vi Vi chỉ chần chờ một chút đã nhanh chóng đưa ra quyết định.

Lâm ca ca đã quyết thì chắc chắn có lý của hắn, không cần phải nghi ngờ làm gì.