Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3797: Đi thôi




Lâm Nhất giẫm chân giữa hư không, chỉ một cái lắc mình đã đáp xuống trước mặt Nguyệt Vi Vi.

“Lâm ca ca, cảm giác như thế nào”, Nguyệt Vi Vi chớp mắt, mỉm cười nói.

Lâm Nhất nói khẽ: “Mỗi khí hải thừa nhận ba đóa hoa Tỉnh Ma đã là cực hạn của thân thể, trong truyền thuyết, cực cảnh chí cao trong cảnh giới Thiên Phách có thể gieo vào mỗi khí hải bảy đóa hoa Tinh Ma, điều này thật khó mà tưởng tượng nổi”.

“Cực cảnh chí cao ư? Ngay ở đại thế Côn Luân cũng hiếm có người đạt đến mức đó. Huống chỉ, đó cũng là chuyện ở Thiên Phách tầng bảy”, Nguyệt Vi Vi cười hì hì nói: “Lâm ca ca đã lợi hại lắm rồi!”

Lâm Nhất mỉm cười không đáp.

Hắn chỉ thuận miệng nói mà thôi, cực cảnh chí cao quá mức xa xăm, giờ nghĩ đến đó là việc phi thực tế. Tuy nhiên, lúc khen người khác, cô nàng yêu tinh này trông cực kỳ mê người, hai hàng mày xinh đẹp giương cao, mắt sáng như trăng rằm, cười rộ lên như hoa, chỉ cần sơ sảy chút thôi là sẽ bị mê đắm trong nụ cười đó, khó mà thoát ra được.

"Đi thôi."

Lâm Nhất khẽ nói: “Cuối Thiên Lộ, trận chung kết, dù sao cũng phải đến tham gia cuộc vui này chứ!”

Hắn còn một câu chưa nó, đó là: Có vài người... cũng nên thu mạng rồi!

Thánh Tuyền Linh Trì, khu vực trung tâm.

Nhóm giới tử lần lượt mở mắt, mỗi một người đều toát lên khí tức khủng bố. Trước khi tiến vào linh trì, tu vi của bọn họ đã sớm đạt đến Thiên Phách tầng năm đỉnh phong, thậm chí có thể thử đột phá nhưng vẫn ẩn nhẫn không phát, củng cố nội tình của cảnh giới này.

Mục đích là để hậu tích bạc phát tại Thánh Tuyền Linh Trì, một bước lên mây, dùng linh trì làm kỳ ngộ, hòng hàng phục thật nhiều hoa Tinh Ma.

OanhI Long! Long!

Vòm trời, lôi vân hết đợt này đến đợt khác hội tụ, thỉnh thoảng, có tia chớp đáng sợ rạch phá nền trời, từng đóa hoa Tinh Ma kiều diễm, ướt át, tản ra mùi thơm lạ lùng làm say đắm lòng người lơ lửng rơi xuống.

Đột nhiên, có tiếng nổ mạnh rung trời, khiến không gian cũng chấn động.

€ó hai đóa hoa Tinh Ma va vào nhau và lập tức phát nổ, ánh lửa sáng chói tỏa ra khắp bốn phía, khiến cho ánh sáng từ tia chớp cũng trở nên mờ mịt.

Khí tức khủng bố bùng nổ, biển lửa mọc thành từng mảng, thiêu đốt hư không, cảnh tượng kia khiến đám người vây xem không khỏi hãi hùng khiếp vía.

Hoa Tinh Ma!

Nhân tài kiệt xuất Thiên Phách tầng năm tầm thường chỉ cần đụng một cái e rằng sẽ bị hoa Tỉnh Ma thiêu thành tro. Giờ phút này, vô số hoa Tinh Ma rơi xuống, những giới tử bất phàm có diện mạo phong hoa tuyệt đại kia đang dùng phong thái vô địch lấy cứng chọi cứng với uy áp của những đóa hoa Tỉnh Ma này.

Còn chưa hết, bọn họ đang hàng phục những đóa hoa này, hòng gieo chúng vào khí hải của chính mình.

Hành động của bọn họ khiến người xem trợn mắt há hốc mồm, da đầu tê rần.

Thật là đáng sợ! Việc này quả thật không cách nào tưởng tượng được!

Bên ngoài khu vực trung tâm, mọi người yên lặng dõi mắt nhìn về phía giới tử mười phương đang tranh đấu với trời, ánh mắt bọn họ lóe lên tia tuyệt vọng, ngay cả sắc mặt cũng lộ vẻ tuyệt vọng.

Giới tử mười phương đã sớm có lời, tại Thiên Lộ thứ chín này, ngoại trừ giới tử, tất cả mọi người đều là đá kê chân, vốn không có tư cách tham dự trận chung kết.

Dù có tham dự thì cũng không thể tạo nên bất kỳ gợn sóng nào, trước mặt giới tử, bọn họ chỉ là con sâu cái kiến mà thôi. Đặc biệt là đám người giới tử Thần U, bọn họ đã ngăn chặn đường đi tại cao nguyên Hoàng Sa và hết lời miệt thị những nhân tài kiệt xuất muốn đến thành Tứ Tượng.

Không một ai phục!

Nhưng hiện tại, nhìn thấy dị tượng rung động bực này, bọn họ có không phục như thế nào đi nữa cũng cảm thấy rất vô lực.

“Đám người này cũng... mạnh mẽ quá đi thôi...”

Tân Lâm lộ vẻ đăng chát, môi hẳn ta tái nhợt, lúc trước, hắn ta rất không phục giới tử Thần U. Bởi lẽ đối phương rất ngông cuồng và vô liêm sỉ, có vô vàn điều khiến hắn ta không phục, nhưng bây giờ, hắn ta cũng không có quá nhiều tính tình.

Hiện tại, hắn ta thật sự không nói nên lời, nếu Lâm Nhất còn thì... cũng khó mà nói được.

'Thậm chí, hắn ta bắt đầu nghĩ đến việc, nếu Lâm Nhất may mắn trốn thoát thì tốt nhất đừng đến cuối Thiên Lộ. Sau khi ngâm Thánh Tuyền Linh Trì, thực lực của đám giới tử này quá mức mạnh mẽ, tuyệt nhiên không chỉ thoát thai hoán cốt ở thân thể, mà khí chất của bọn họ cũng đã có sự biến hóa cực kỳ rõ rệt.

Duệ khí trên người bọn họ mạnh mẽ đến mức khiến người ta tuyệt vọng, không phải loại tuyệt vọng khi không thể thắng được, mà là cảm giác tuyệt vọng khi không cách nào lường được.

Bọn họ chỉ biết đơn thuần biết giới tử rất mạnh, nhưng rốt cuộc mạnh đến mức nào thì lại hoàn toàn không tính ra được.

Sự chênh lệch thực lực kiểu này thật sự khiến người ta cảm thấy vô lực.

Trong lúc đó, một đóa hoa Tỉnh Ma đã bị giới tử Thần U hàng phục, hóa thành hình dáng trong suốt chui vào cơ thể hắn ta. Một khắc sau, luồng sáng chói mắt từ trong cơ thể hắn ta bắn ra, khí tức trên người hắn ta điên cuồng tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thoáng chốc đã đạt đến tình trạng cực kỳ khoa trương.

“Vậy mà lại thành công, đây đã là đóa thứ sáu rồi đúng không?”

“Cộng thêm bốn đóa hoa Tỉnh Ma trước đó trong cơ thể hắn ta, hẳn là ở khí hải của giới tử Thần U đã gieo vào được mười đóa hoa”.

“Xem ra ngày đó thua trong tay Lâm Nhất đã tạo thành đả kích cực lớn đối với hắn ra, xem chừng, trong khoảng thời gian này hẳn ta đã luyện hóa rất nhiều thiên tài địa bảo”.