Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4054: Phá Huyền!




"Ha ha ha, có câu này của ngươi là đủ rồi”, điện chủ Huyền Vương Điện phá lên cười mấy tiếng, vỗ mạnh túi trữ vật, một chiếc trường thương bọc vải đen liền bay về phía Sở Thiên Hạo.

Hai mắt Sở Thiên Hạo sáng rực, sau khi Thánh thương Vương Câu của hắn ta bị công tử Táng Hoa cướp mất thì vẫn luôn không có vũ khí nào vừa tay, không lế đây cũng là một thanh thánh binh?

Khi tấm vải đen vén mở, một ngọn thương tỏa ra ánh sáng bạc lạnh thấu xương xuất hiện trước mặt Sở Thiên Hạo.

“Phá Huyền!”

'Trên mặt Sở Thiên Hạo lập tức lộ ra vẻ vui mừng, đây là thánh binh mà Huyền Vương Điện cất dưới đáy hòm, tổng cộng có bốn trăm đạo thánh văn với một thánh văn lục phẩm làm cốt lõi, trong hàng trăm vũ khí thần thánh đã là sự tồn tại cực kỳ đỉnh cao rồi, còn mạnh hơn nhiều so với Vương Câu.

“Cho ngươi mượn tạm, nếu có thể đứng đầu trong vòng xếp hạng thì nó chính thức thuộc về ngươi”, điện chủ Huyền Vương Điện thản nhiên nói”.

“Chuyện nhở”. Sở Thiên Hạo chơi đùa thánh binh yêu thích không muốn rời tay. Cùng lúc đó, tại Thiên Tinh Các, Ma vực Thương Huyền.

Trước mặt người đàn ông trung niên mập mạp là một thanh niên mặc đồ đen với ánh mắt hết sức kiêu căng.

Nếu có đệ tử thuộc tông phái siêu cấp của Hoang Cổ Vực có mặt thì có thể nhận ra người này, hắn ta là Trương Hà- siêu tân binh của Thiên Tinh Các. Tuy chỉ mới thăng cấp tới Tinh Quân hơn một năm nhưng đã vươn lên tới top 5000 trên bảng xếp hạng Tinh Quân, được ca ngợi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.

Bảng xếp hạng Tỉnh Quân dựa trên thứ hạng của Tinh Quân toàn bộ Đông Hoang, không giới hạn độ tuổi, chưa tới một năm đã thẳng tiến vào trong top 5000 thì chỉ có người biết rõ sức nặng của bảng Tỉnh Quân mới có thể hiểu được thiên phú bậc này đáng sợ tới mức nào.

Những người có thể lọt vào top 1 vạn không ai không phải là sự tồn tại đột phá tới cảnh giới Tỉnh Quân đại viên mãn, có thể lọt vào top 5.000 càng là lấy một địch mười, chém giết chấp sự Bán bộ Thần Đan cũng chỉ là chuyện trong tầm tay.

"Ngươi chắc chắn công tử Táng Hoa có khả năng xuất hiện tại vòng xếp hạng Thương Huyền Phủ sao?”, Trương Hà- tên thanh niên mặc đồ đen lười biếng hỏi.

Người đàn ông trung niên mập mạp lẩm bẩm: "Tên nhóc đó nhất định sẽ xuất hiện. Ta có thể khẳng định hắn là người của Phù Vân Kiếm Tông!”

Có thể nói Phù Vân Kiếm Tông lần này rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, nếu không giành được vị trí đứng đầu, tông môn cũng không cần tồn tại nữa.

Không có lý do gì mà Phù Vân Kiếm Tông không để hắn ta ra trận, cắt nhường lại núi Thánh Kiếm thần kỳ như vậy cho hắn.

“Vậy thì tốt, nếu không vòng xếp hạng Thiên Huyền Phủ này thực sự rất vô nghĩa", trong mắt thanh niên mặc đồ đen lóe lên ánh sáng, công tử Táng Hoa giữa đường nhảy ra này là người đầu tiên gây rối ở Thiên Tinh Các còn có thể thành công rời khỏi những năm gần đây.

Người đàn ông trung niên mập mạp lạnh lùng nói tiếp: “Đừng phô trương quá, cẩn thận lại lật thuyền trong mương, phỏng chừng Sở Thiên Hạo. của Huyền Vương Điện đã dò dẫm tới tầng mười hai của Huyền Vương Quyết rồi. Diệp Tử Lăng của Phù Vân Kiếm Tông cũng không dễ đối phó như vậy đâu. Tài năng kiếm đạo của nàng ta cũng có thể lấy làm kiêu ngạo trong cùng thế hệ ở Hoang Cổ Vực. Còn có... vị kia của Huyết Nguyệt Động Thiên lần này hẳn là cũng sẽ xuất hiện”.

“Hả?

Đôi mắt Trường Hà lập tứ tỏa sáng, thế lực của Huyết Nguyệt Động Thiên phân bổ khắp thiên hạ, mà Huyết Nguyệt Động Thiên tại Ma vực Thương Huyền nghe nói vẫn luôn ẩn giấu một vị kỳ tài.

“Vậy ta thực sự tới đúng nơi rồi!” 'Trương Hà hơi nheo mắt lại, gương mặt vẽ lên ý cười tàn nhẫn.

Người đàn ông trung niên lạnh giọng: “Ta nói trước rồi đó, bất kể đụng phải đệ tử nào của Phù Vân Kiếm Tông thì cứ giết hết cho ta, nhất định phải ép công tử Táng Hoa ra ngoài!”

Sau đêm trăng tròn đó, công tử Táng Hoa gần như đã trở thành cơn ác mộng đối với ông ta, đối phương có chưởng môn Phù Vân bảo vệ, muốn âm thầm tiêu diệt cơ hồ là không thể.


Ít nhất ở Thương Huyền Phủ vẫn chưa có tà tu cảnh giới Thần Đan nào dám tìm công tử Táng Hoa gây rắc rối.

Nhưng nếu là vòng xếp hạng Thương Huyền Phủ thì sẽ khác, chưởng môn Phù Vân cũng không có cách nào nhúng tay vào nếu nó vẫn nằm trong quy định.

Trương Hà bình tĩnh đáp: “Yên tâm đi, lần này ta tới vỗn dĩ là vì công tử Táng Hoa đó thì sao có thể để hắn ta có đường sống được, ta có phương pháp riêng ứng phó với những người có liên quan tới hắn”.

Ba ngày trôi qua trong chớp mắt.

Trong hồ nước thuộc núi Tinh Linh tại Phù Vân Kiếm Tông, có một con suối được hình thành do sự quy tụ của ánh sáng ngân hà không ngừng dâng trào.

Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm đã tu luyện ở đây rất lâu, vài ngày trước hai người đã thành công đột phá lên Tinh Tượng, có thể nói thực lực có bước nhảy vọt, tiến triển cực nhanh.

Đây là đặc quyền mà Diệp Tử Lăng tranh thủ cho họ.

Trong số năm người tham gia vòng xếp hạng, ngoại trừ Diệp Tử Lăng và Giang Ly Trần, còn có Phùng Chương, Lưu Thanh Nghiêm cùng Lâm Nhất.

Phùng Chương mở mắt trước tiên, con ngươi sáng ngời như sao, thở ra một hơi trọc khí thật dài.

Lưu Thanh Nghiêm bên cạnh hắn ta sớm đã mở mắt, hai người mắt đối mắt, trên mặt ngập tràn cảm xúc.

Quá trình huấn luyện ở núi Tỉnh Linh chỉ kéo dài hơn nửa tháng nhưng lại tương đương với nửa năm khổ luyện, thậm chí là nhiều hơn.

Tuy nhiên, tất cả những điều này rõ ràng là dựa vào Lâm Nhất, nếu không có hắn đột phá Cửu Trùng Thiên, nếu không có hắn thành công xung kích Thất Hoa Tụ Đỉnh khiến rơi tỉnh quang trời cao rơi xuống như thác nước thi hai người họ cũng không có cơ hội thăng cấp tới cảnh giới Tỉnh Tượng trong thời gian ngắn như
vậy.

Nếu là trước đây thì điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

“Lâm Nhất thực sự là người rất may mắn, chỉ rong vòng nửa năm đã giúp Phù Vân Kiếm Tông thay đổi lớn. Nếu như hắn tới sớm hơn vài năm thì.... không biết nền tảng của Phù Vân Kiếm Tông sẽ còn lớn mạnh tới mức nào nữa!, trong lòng Phùng Chương cảm khái, khẽ than một câu.

Lưu Thanh Nghiêm chân thành gật đầu, bất luận là tiếng chuông đại đạo khi leo lên đỉnh núi Thánh Kiếm hay là là khiến núi Tinh Linh xuyên phá chín tầng trời.