Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 908: Có lẽ còn có cơ hội”.  






Chân nguyên màu tím nhạt xao động trong kinh mạch tựa như sông lớn, sau đó tràn ngập khắp tay chân xương cốt và lục phủ ngũ tạng.

Lâm Nhất hơi ngạc nhiên phát hiện, những chân nguyên màu tím nhạt này ngoài việc vẫn sắc bén như lưỡi kiếm còn có thêm một tia hàn ý quấn quanh.

Sau khi Kiếm Quyết thăng đến tầng tám thật sự tựa như thay da đổi thịt, cuộc chiến đồng minh thời gian gấp rút, không ngừng đại chiến cho nên hắn còn chưa nghiên cứu kỹ, bây giờ có thể suy xét cẩn thận một phen.

Nhìn kỹ, đoá hoa Tử Diên ở đan điền cũng không giống lúc trước cho lắm. Bốn mươi sáu cánh hoa mỏng manh hoàn toàn lột xác thành những cánh hoa băng mỏng màu tím tựa như thuỷ tinh, đắm chìm trong ánh sáng lạnh mang theo sắc tím.

Thật ra ánh sáng lạnh kia chính là Tử Diên Thánh Hoả vẫn luôn quấn quanh, sau khi Kiếm Quyết thăng lên tầng tám mới trở thành như hiện tại, giống như một lớp sương lạnh bao phủ lên cả đoá hoa Tử Diên.

Hàn khí bên trong chân nguyên màu tím nhạt chính là khởi nguồn của nó.

“Nói cách khác, ngoài kiếm kình, chân nguyên của mình còn có một thuộc tính khác, thật là một bất ngờ.”

Thật ra nói bất ngờ là thế, nhưng cũng không phải quá bất ngờ.

Thuộc tính của Tử Diên Thánh Hoá vốn là hàn hoả của thuộc tính âm, chân nguyên ẩn chứa thuộc tính băng, đây chỉ là chuyện nước chảy thành sông thôi.

Lâm Nhất nhớ mang máng nếu tu luyện Tử Duyên Kiếm Quyết đến hậu kỳ, không chỉ có thể tạo ra kiếm trận Tử Diên, thậm chí còn có thể triệu hoán Băng Phượng nữa.

Trước mắt, Tử Diên Kiếm Quyết này chỉ vừa mới có thêm một mặt dữ tợn của nó mà thôi.

Thời gian trôi qua, nửa ngày sau, sau khi Lâm Nhất sử dụng hết mười mấy viên linh ngọc nhị phẩm, hắn ngạc nhiên phát hiện dường như hoa Tử Diên ở đan điền lại sắp nở thêm một cánh nữa.

“Quả nhiên là bảo địa phong thuỷ, mới nửa ngày, Tử Diên Kiếm Quyết lại có dấu hiệu nâng cấp rồi…”

Nỗi ngạc nhiên vui mừng trong lòng không thể nào diễn tả được thành lời, phải biết rằng tu luyện Tử Diên Kiếm Quyết tốn rất nhiều tài nguyên, rất hiếm khi xuất hiện tình huống nửa ngày đã có thể nâng cấp.

Khi hắn nhắm mắt tu luyện không hề hay biết trên Cô Phong bên ngoài trang viên có hai người đang quan sát mình từ xa.

Người trung niên nho nhã bên tay trái chính là Mai hộ pháp mà Lâm Nhất quen thuộc, còn ông già vẻ mặt hồng hào, thân hình quắc thước bên phải thì Lâm Nhất chưa gặp bao giờ.

Nhưng khí tức trên người ông lão này lại thâm hậu, ngưng tụ dày đặc đáng sợ hơn Mai hộ pháp rất nhiều, thi thoảng trong mắt ông ta lại loé lên tia sáng lạnh, ẩn chứa sự sắc bén khiến lòng người kinh hãi.

Ông lão này chính là vị Các chủ bí ẩn trong Lăng Tiêu Kiếm Các, họ Kiếm, tên Huyền Hà.

Các chủ mọi thế hệ đều lấy Kiếm làm họ, thừa kế chí nguyện của tổ sư Kiếm Vô Danh.

“Tiểu tử này có một vài bí mật đấy, công pháp mà hắn tu luyện đến ta cũng nhìn không thấu hết… Có lẽ còn có cơ hội”.

Ánh mắt Kiếm Huyền Hà tập trung vào Lâm Nhất, dường như muốn nhìn thấu tất cả mọi thứ trên người hắn.

Mai hộ pháp trầm ngâm: “Ta cũng phát hiện nếu hắn không tu luyện công pháp này thì trong cuộc chiến đồng minh chỉ dựa vào tu vi Huyền Võ tầng năm sơ kỳ chắc chắn không phải đối thủ của Thường Hạo và Sở Hạo Vũ. Nhưng hắn lại giành được hạng nhất cuộc chiến đồng minh chỉ dựa vào bản thân mình, dù sao công pháp này cũng giúp hắn vẽ ra vạch xuất phát ngang với người khác”.

chapter content