Edit: V.O
Bất giác nụ cười của Ngọc Ưu Liên biến mất, hung hăng cắn răng. Nàng ta tìm một cơ hội thoát thân, muốn âm thầm đi làm một ít chuyện, ai biết Bạch Vũ lại để mắt đến nàng ta, còn nhìn chằm chằm nhanh như vậy, quang minh chính đại như vậy.Nàng ta xoay người ngồi vào bên cạnh Bạch Vũ, vẻ mặt dịu dàng: "Hay là thôi, thời gian ngắn như vậy, tu luyện cũng không tu luyện ra được gì, có lẽ muội cũng không nhìn ra được là tỷ thiếu cái gì.""Không chắc đâu. Tỷ chưa thử thì sao mà biết được." Bạch Vũ thản nhiên cười, thúc giục nói: "Tỷ mau tu luyện đi, muội ở bên cạnh nhìn.""..." Ngọc Ưu Liên hít một hơi thật sâu, đành phải bắt đầu tu luyện. Có Bạch Vũ ở bên cạnh, nàng ta hoàn toàn không thể yên tâm, cũng không tính thật sự rảnh rỗi chạy đến đây tu luyện.Sau khi ngồi xếp bằng hấp thu một trận linh khí, lại không kiên nhẫn mở mắt ra, nhìn thấy Bạch Vũ vẫn còn ở bên cạnh, tức giận hỏi một câu: "Muội nhìn ra ta thiếu cái gì rồi hả?""Ừm, đã nhìn ra một chút." Bạch Vũ trịnh trọng gật đầu.Ngọc Ưu Liên sửng sốt: "Thiếu cái gì?""Lương tâm.""Bạch Vũ, ngươi đùa giỡn ta!" Ngọc Ưu Liên nổi giận lôi đình, sắc mặt đỏ lên. Nói nàng thiếu lương tâm mới không thể phong hào thành Thần Hoàng được, không phải là vòng vèo mắng nàng không có lương tâm sao?"Thế nào là đùa giỡn tỷ vậy? Chẳng lẽ muội nói không đúng? Tỷ có lương tâm chỗ nào? Hay là nói, tỷ cảm thấy phong hào thành Thần Hoàng không cần thiết phải có lương tâm?" Bạch Vũ lạnh lùng nhìn nàng ta: "Chỉ cần ngươi là con người, nên có chút lương tâm."Mặt Ngọc Ưu Liên âm trầm: "Ta không cần tu luyện, ngươi có thể đi rồi.""Ta không tính đi. Vừa rồi không phải ngươi nói ngươi muốn nghỉ ngơi sao? Ta cũng mệt mỏi, vừa vặn cùng nhau nghỉ ngơi đi." Bạch Vũ không chút để ý nói.Mắt Ngọc Ưu Liên lạnh lùng nhìn nàng: "Bạch Vũ, ngươi tin ta sẽ không giết ngươi như vậy sao?""Ta không nói như vậy. Chỉ là ngươi đừng quên đang ở chỗ nào. Nếu ở địa bàn Ám Dạ Đế Quốc còn có thể để cho ngươi giết ta, dieendaanleequuydoon – V.O, ta cũng không cần luân hồi chuyển thế trở lại nữa." Bạch Vũ không chút khách sáo đối chọi gay gắt.Ngọc Ưu Liên không thể không đành chịu đi ra khỏi phòng, bóng dáng Bạch Vũ chợt lóe, nhanh đi theo sau.Ngọc Ưu Liên tăng tốc độ tới cực hạn, lại kinh ngạc phát hiện, tốc độ của Bạch Vũ cũng không chậm hơn nàng ta, hoặc là nói, ở trong vùng không gian này, không thể chậm hơn nàng ta. Hiển nhiên vùng Vực sâu tổ chức Đại hội này đã bị khế ước không gian, mà người khế ước cùng không gian này chắc chắn chính là Bạch Vũ.Nàng ta chuyển động vòng quanh trăm dặm gần lôi đài vài vòng, trời sắp sáng, Bạch Vũ vẫn từ từ đi theo nàng ta. Nàng ta cưỡi Bạch Ngọc Khuyển cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, Bạch Vũ ngồi trên Tiểu Bạch vẫn sinh khí dồi dào.Ngọc Ưu Liên thầm mắng một tiếng, chỉ có thể tiếp tục dẫn theo Bạch Vũ vòng quanh, truyền âm cho Thượng Quan Vân Trần.Thượng Quan Vân Trần nghe thấy Ngọc Ưu Liên truyền âm, cũng lập tức rời khỏi đài cao, không ngoài dự đoán đã bị Dạ Quân Mạc theo dõi.Tính tình Thượng Quan Vân Trần cũng không có thể nhịn như Ngọc Ưu Liên, đánh nhau cùng Dạ Quân Mạc ngay tại chỗ, đương nhiên kết quả cuối cùng là bị Dạ Quân Mạc hung ác đánh một trận. Hắn ta không lấy phi đao Lưu Ly ra, chỉ có thể chịu đựng mặt mũi bầm dập, đặt hi vọng lên người Thượng Quan Dương.Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc nhìn chằm chằm hai người bọn họ, dù sao Thượng Quan Dương cũng sẽ không bị ai theo dõi đúng không? Nhiều nhất chính là phái một người trong Ngũ Vương, nhưng Thượng Quan Dương lại là nhân vật cấp Đại Đế, hơn nữa còn là cáo già, muốn thoát khỏi thực rất dễ dàng.Quả nhiên, người đi theo Thượng Quan Dương là Ám Lân, trước mắt Ám Lân mới vừa đạt tới cảnh giới Vương Giả.