Đợi Đi! Ta Sẽ Giết Hết Đám Nam Chính Mấy Người

Quyển 1 - Chương 2




"Mùi.....thuốc sát trùng sao....chẳng lẽ có người cứu mình sao,ha mình thật sự là may mắn mà?"Đang mông lung lơ tơ mơ với 1 mớ suy nghĩ hỗn độn thì 1 tiếng gọi làm cô tỉnh giấc

"Nghi nhi, Nghi nhi à con tỉnh lại đi mà,mẹ xin con" 1 người phụ nữ trung niên tầm 35-40 tuổi đang ra thức khóc lóc và lay lay người cô dậy.Cô trợn tròn mắt lẩm nhẩm:

"Mình có....mẹ...từ lúc nào thế,Có khi nào họ nhầm người rồi không nhỉ"Cô cười lạnh thay cho câu trả lời chắc chắn rồi.

Thấy cô mở máy và đang cười lạnh nữa người phụ nữ không tránh khỏi tia vui mừng"Nghi nhi thật sự tỉnh rồi ông ơi con mình nó tỉnh rồi này...hic hic con làm mẹ lo quá"Bà ta khóc nức nở rồi ôm chầm lấy cô

Cô bần thần gạt bà ta ra đáp nhẹ nhàng"Bác ơi,bác lộn người rồi phải không ạ?"

Bà ta mở to 2 con mắt ra hốt hoảng"Không lẽ con bị mất trí nhớ sao để mẹ gọi bác sĩ..."Bà ta nói rồi chạy đi.

WTF cái hợi gì đang xảy ra với cô vậy sao lại tự nhiên có mẹ chứ...cô...cô rõ ràng là cha mẹ đã chết lúc 4 tuổi cơ mà?

"Á á á á á"Cô hét lên khi thấy người trong gương cái thân hình và khuôn mặt thật là xúc phạm người nhìn mà.Cơ mà cô bắt đầu thấy gì đó sai sai ở đây đầu tiên là người phụ nữ thứ 2 là cô hoàn toàn biến khác đi tại sao tại sao chỉ có 1 khả năng duy nhất ở đây:CÔ XUYÊN THỜI GIAN CMNR NÓ RỒI THẬT SỰ XUYÊN RỒI XUYÊN RỒI AHHHHHH

Cái nơi "khỉ ho cò gáy" nào đây không biết mà xuyên đúng người có nhan sắc "nghiêng thùng đổ rác"như này.Nhìn mình trong gương cô thật sự là BUỒN NÔN mất "cô nghĩ thầm lâu lâu laị nhìn vào gương và có cảm giác sắp nôn mấy lần.Mẹ có mà xui xẻo thì đúng hơn áh

"Lam Nghi con ơi con sao rồi"người phụ nữ kia chạy vào cùng với vị bác sĩ

Ủa Lam Nghi hả cái này quen quen nha giống tên của nữ phụ trong cuốn "Nữ Chính Thật Đào Hoa " nha.Khoan cái gì....nữ...nữ..nữ phụ á WTf ông trời sao lại để con sống ahhhh (ông Thiên:Tại con cầu trước khi chết cơ mà;Nhi:Con hối hận rồi mau cho con chết đi huhu;T/g:Đã quá muộn rồi chị NHI yêu vấu ạ)

Cô cố nặn ra 1 nụ cười gượng gạo"Haha...mẹ..con ah con không sao haha"

"Nghi con nhớ ra rồi sao làm mẹ hết hồn"

"Bây giờ con muốn về nhà"cô cố làm ra vẻ tự nhiên nhất có thể

"Được được xuất viện thôi" Bà ta cười

"Chính xác bà này là Triệu Tâm Như mẹ của nữ phụ còn cha của nữ phụ hình như là Trần Ức Hoàng thì phải ahhhh.Hình như lúc này nữ phụ suýt chết vì bị mấy tên"cờ hó" của nữ chính làm cho đâm đầu vào tường thì phải"Cô bất giác đưa tay ra sờ sờ cái trán

-------------------

Về đến nhà

"Kính....kính....kính chào phu nhân và tiểu thư ạ" Bác quản gia run sợ nhìn cô như cô là quỷ vậy

"Nghi con ở nhà nhé ta phải qua Pháp với ba con ngay bây giờ ba con bay trước rồi"Người phụ nữ cười cười

"Vâng"Cô ảm đạm mệt mỏi phải vác theo cái cục thịt thừa này thật sự quá mệt đi mà quá mệt quá mệt ahhhh.Nói đoạn bà ta đi luôn cô đi thẳng lên lầu mấy người hầu nhìn cô lén la lén lút như muốn nói điều gì nhưng mà sợ lắm vậy

Cô cười cười quay xuống hỏi"Mấy cô muốn nói gì sao?";"Cô chủ tôi muốn nói là cô nên giảm cân 1 chút ạ";"Hửm";"Ah xin lỗi cô chủ đừng có đánh tôi làm ơn...";"À thế thì ngày mai nhớ làm bữa sáng giàu chất xơ và vitamin một chút 1 lên lầu dọn dẹp rất cả đồ ăn vặt và chất béo cho tôi còn mấy chuyện tôi đã làm trước đây thì tôi thành thật xin lỗi"Nói đoạn cô cúi đầu rồi các "mấy chục kí mỡ" đi lên lầu

Bác quản gia và người làm ngơ ngác nhìn nhau rồi cũng nhanh tay vào việc cô chủ giao.Cô ngồi trên giường cố gắng nhớ lại mấy cái tình tiết trong truyện mà tránh,nữ phụ ah nữ phụ cô là quá tội nghiệp rồi tôi sẽ làm cho mấy người hại cô chết không yên đâu hehe.Nhưng trước hết cô phải thay cái màu chủ đạo trong phòng này đã.

Cô xuống lầu hỏi bác quản gia cô không nhầm thì đây là quản gia Lâm"Bác Lâm lấy cho cháu thùng sơn màu trắng đen ạ!"

"Hả"Bác Lâm hơi ngớ người rồi cũng đi lấy cho cô.Gần 30 phút sau cô đã "dẹp" xong mấy tấm ảnh mấy thằng cờ hó mĩ nam rồi dẹp xong mấy thứ đồ màu hồng hồng chiếm hữu cái căn phòng kia....

-----------------------

Thật ra thì đây là lần đầu tiên viết truyện của mình hơn nữa lại vào thể loại xuyên không với lại đây là cao hứng và mong muốn viết truyện của mình thôi nên mình mong các bạn đóng góp ý kiến cho mình cố gắng ạ.Còn chỗ nào sai hay thiếu thì nh bạn có kinh nghiệm viết truyện chỉ bảo mình với ạ.Chân thành cảm ơn