Chỉ còn một tuần nữa là đến vòng thứ tư, vòng này chỉ còn có bảy người gồm Tần Diệp Chi đế cấp ba kiếm sư-Tạp Lan đế quốc, Cung Thương Hàn đế cấp hai pháp sư-Thương Nguyệt Quốc, Mã Chương đế cấp hai pháp sư-Vĩnh Viên quốc, La Hoán Vũ đế cấp hai kiếm sư-Hoà Ngọc Quốc, Tô Hải đế cấp hai kiếm sư-Thương Nguyệt quốc, Tống Hương Nhi đế cấp hai kiếm sư-Vẫn Thiên quốc, Vương Tố Nữ đế cấp hai pháp sư-Thiên Huyền quốc. Ngoại trừ Tần Diệp Chi, tất cả đều tăng cấp sau này. Trong sáu người Tô Hải sẽ đấu, Nhã Thanh chú ý nhất là Vương Tố Nữ, người này là công chúa nước Thiên Huyền. Trong vòng đầu tiên, Hoà Ngọc và Vẫn Thiên quốc quả nhiên cấu kết đánh rớt đài Mộc Cẩn Ngôn của Thiên Huyền quốc. Nhưng người Thiên Huyền quốc lại không có bất kì động tĩnh nào cho thấy sự lo lắng, giống như cây sào lớn của quốc gia này không phải Mộc Cẩn Ngôn mà người khác. Sau đó Vương Tố Nữ này lại tiến cấp hai, tuy giống với người ta gây ra chấn động lớn, nhưng khi nàng thăm dò khí tức nàng ta liền thấy kì lạ, chấn động của người này cũng rất kì lạ, giống như là thực lực kìm nén, khi lên cấp cũng kìm nén. Sau mấy ngày nàng điều tra và thăm dò liền biết được kết quả, thì ra cô công chúa này ăn một loại đan, đan này là một loại đan có từ thời thượng cổ nên rất ít người biết. Đan này giúp người ta nén thực lực xuống một cấp khiến người cấp cao hơn không một ai phát hiện. Điều đặc biệt là đan này có thể giúp người ta tấn cấp nhanh chóng, trong thời kì đầu ăn đan dược, thực lực sẽ tăng lên mạnh mẽ, hết thời kì đó thực lực sẽ bình thường lại và có chút yếu đi. Vừa vặn, Vương Tố Nữ đang ở thời kì đó. Điều nàng cần làm là làm sao để đại ca đánh thắng người này mà không thương tích gì nhiều. Tự nhiên trong đầu nàng xuất hiện hình ảnh của Tống Hương Nhi, nàng ta có thân hình rất quyến rũ, lại là kiếm sư nên chiêu trò của nàng ấy là dính sát người ta sau đó đâm cho một đâm. Nếu vậy chỉ cần quấn lấy Vương Tố Nữ, không cho nàng ta có cơ hội sử dụng ma pháp là được, nàng ta là pháp sư, thân thể nhu nhược, không thể cận chiến. Nhưng mà, đại ca cần phải thật nhanh mới được, hiện tại huynh ấy quá chậm, so với nàng thì như rùa bò, một tuần nghĩ ngơi này, đại ca cần phải bận rộn hết sức rồi.
Nhã Thanh suy nghĩ một hồi liền đi tìm Tô Hải, nói ra ý kiến của mình. Tô Hải tất nhiên là rất tin tưởng em gái, liền theo nàng cáo biệt cả nhà đi tập luyện.
Nhã Thanh đưa Tô Hải đến một khu rừng khá vắng vẻ, sau đó dùng những cách ở hiện đại để tập luyện cho hắn. Đầu tiên nàng để Tô Hải chạy quanh núi một lượt, thời gian yêu cầu càng ngày càng ít. Tiếp theo cột bao cát lên hai tay hai chân, bao cát càng ngày càng nặng, thời gian yêu cầu lại ít hơn. Cuối cùng là chọn những cây có gai nhọn xếp chi chít làm chướng ngại vật, để cho Tô Hải di chuyển qua càng lúc càng nhanh, sau đó tự thân Nhã Thanh lôi kéo những cái cây gai nhọn đó chạy xung quanh Tô Hải, khiến hắn bị đâm rất nhiều lần, sau này dần dần liền tránh được.
Sau một tuần tập luyện, trên người Tô Hải chi chít vết thương, về nhà mọi người nhìn thấy liền đau xót không thôi. Nhã Thanh đưa cho hắn một viên hồi đan, hắn ăn xong cũng không hỏi gì, dù sao nàng cũng đã đưa cho hắn rất nhiều thứ kì lạ, hiệu quả lại rất diệu kì.