Thần Phong Bạo nhìn chằm chằm hai người trước mắt, cau mày. Lát sau hắn cười nói:
“Một đấu một, các ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, liên thủ cũng chắc chắn không phải là đối thủ của ta. Hai người khác với một người có hai phần sức mạnh.
Chu Tự nhắm mắt cảm nhận, phát hiện công lực trên người đã chuyển đổi xong. Nhưng... không có đặc hiệu. Vậy cũng không sao, cảm thấy sức mạnh nặng hơn là được. Vẫn dùng tốt như thường, chỉ không dễ kiểm soát lực độ, vừa hay dùng Thần Phong Bạo để rèn luyện. Nhưng hắn nhìn Lý Lạc Thư và Thần Phong Bạo, phát hiện họ vẫn đang hấp thụ sức mạnh.
“Các ngươi vẫn chưa chuẩn bị xong à?"
Hắn hỏi.
“Cần một chút thời gian nữa"
Lý Lạc Thư trả lời.
Thần Phong Bạo không nói gì.
“Vậy.."
Chu Tự nhìn Thần Phong Bạo nói:
“Ta ra tay trước nhé?"
Không chờ đối phương trả lời, Chu Tự bước ra một bước, công lực ngàn năm nổi lên, vận hành Khai Sơn Pháp.
“Trên đường đến hoàng tuyền, nhớ báo tên Tịnh Thần Chu Vương ta, để tín đồ các ngươi biết kẻ giết người là Tịnh Thần Chu Vương"
Trong nháy mắt, Chu Tự đến trước mặt Thần Phong Bạo. Bây giờ không ra tay, còn đợi đối phương hồi phục ư?
Lên đường đi.
Ầm!
Hắn tung một quyền đến, nhưng không có cảm giác đánh vào da thịt, bị một trận gió cản lại bên ngoài. Thần Phong Bạo nhìn Chu Tự cất giọng lạnh lùng nói:
“Thực sự cho rằng ta là cái bia đỡ hả?"
Vù!
Gió lốc thổi quét, thần lực nổi lên muốn tấn công Chu Tự. Nhưng lúc gió nổi lên, một đường kiếm ý chém đến, gió bão lùi lại. Chu Tự tiếp tục vung nắm đấm.
Ầm!
Màn chắn gió vỡ vụn, một quyền trực tiếp đánh lên mặt Thần Phong Bạo.
Bành!
Thần Phong Bạo bị đánh bay ra xa, nhưng hắn chưa mất đi chiến lực, cũng không mất đi sức mạnh, ngược lại còn phát động phản công trong lúc lùi lại.
Chu Tự và Lý Lạc Thư cùng chống cự. Ầm một tiếng, sức mạnh cùng phát ra. Chu Tự và Lý Lạc Thư lại tấn công lần nữa.
Lập tức ba người tấn công điên cuồng trên không trung, bóng hình của họ như phá vỡ khởi nguồn, những chỗ đi qua, không gian vỡ nứt, sức mạnh như sóng biển cuồn cuộn.
Ầm!
Sức mạnh đáng sợ ảnh hưởng xuống mắt đất, lập tức đại địa sụp đổ, sau đó sức mạnh lan rộng. Những chỗ nó đi qua, rừng núi bị hủy, vạn vật tan vỡ. Đám người Thu Thiển cách sức mạnh này không xa. Nhìn thấy sức mạnh hủy diệt thế gian này, đám người hiền giả tuyệt vọng, không thể nào chống lại, tuyệt đối không thể nào. Cuộc chiến của Thần Minh, người bình thường như họ không thể chịu được một đòn. Kể cả bộ xương nhỏ cũng không có khả năng chống lại.
Thu Thiển nhìn cảnh đáng sợ này, một người lục phẩm như nàng hít sâu một hơi. Sau đó nàng giơ cao quyền trượng, quyền hành không gian cả thế giới dường như nghe thấy lời triệu hồi. Hào quang đến từ thế giới hội tụ trên người Thu Thiển. Lập tức xung quanh nàng nổi lên hào quang, một hư ảnh xuất hiện trên người nàng. Hư ảnh nữ thần đang hiện ra giữa không trung, rất nhiều người bị hư ảnh này bao trùm, sức ảnh hủy diệt thế gian đập lên hư ảnh.
Ầm!
Tuy hư ảnh xuất hiện tình trạng vỡ nứt, nhưng thần lực cuồn cuộn không ngừng nổi lên, thuận lợi chặn được sức mạnh này. Đám người hiền giả vốn tưởng rằng phải đối diện với cái chết, lại phát hiện mình vẫn còn sống. Khi họ nhìn về phía trước, phát hiện có một cô gái đứng phía trước họ, nàng dùng cơ thể của mình ngăn chặn thảm họa hủy diệt thế gian này.
Mọi người đều có thể nhìn thấy bóng hình của nàng, thấy nàng đứng đối điện gió bão sức mạnh, đứng phía trước tất cả mọi người, ngăn chặn thảm họa mang tính hủy diệt.
“Nữ thần Ia"
Tiểu Thái tỏ vẻ mặt kích động.
Không chỉ có nàng, tất cả mọi người xung quanh đều bất giác đọc ra cái tên này. Nữ thần Ia. Họ đều tin chắc, người đó chính là nữ thần la của họ.
Thu Thiển không nhìn lại phía sau, nàng ngẩng đầu nhìn quyền hạn trong tay, dường như có thể cảm nhận được quyền hạn ở đây được để lại cho nàng, thậm chí thế giới này được để lại vì nàng. Là người cha mà nàng chưa từng gặp mặt ư?
Thần điện dưới biển sâu.
Tiểu Kính tiên tử nhìn ánh sáng thần lực phía trước nói:
“Ngươi vui cái gì?"
Dừng một chút, Tiểu Kính tiên tử mỉm cười:
“Tiểu mỹ nữ của ngươi đã tiếp xúc với thứ mà ngươi để lại hả? Nhìn ngươi vui kìa, thứ đó không hữu dụng, còn không bằng gửi ít trái cây. Đúng đúng đúng, là ngươi đã tận tâm chuẩn bị. Được được được, lại kể chuyện hồi nhỏ của nàng cho ngươi vậy, tránh đến lúc đó ngươi nói sai, mất hết mặt mũi. Chỉ là muốn nghe lại một lần ư?
Vậy thì chỉ nghe lại một lần vậy. Ta hiểu, ta hiểu.
Ầm!
Rất nhiều người nước la đều hoảng sợ quỳ dưới đất. Trời sập. Sức mạnh khủng bố mang tính hủy diệt nổi lên trên trời cao, đại địa chấn rung theo đó. Khi họ ở trên trời cao, họ đã nhìn thấy nữ thần Ia. Nữ thần đang bảo vệ địa địa. Nhưng nỗi sợ trong lòng vẫn khiến họ run rẩy.
Đối diện với uy thế đáng sợ này, họ như một chiếc lá rơi trong gió bão, tất cả đều không thể tự kiểm soát bản thân. Không chỉ là người của nước la nghĩ như vậy. Kể cả Lư Tân và La Doanh trở thành thần thị cũng nghĩ như vậy. Lúc này họ cũng trốn đến trong vòng bảo vệ của nữ thần Ia, càng mạnh họ càng cảm thấy sợ hãi. “Cuộc chiến Thần...Thần Minh?"
Lư Tân cố gắng bình tĩnh lại. Họ vốn tưởng rằng sự cường mạnh của Thần Phong Bạo có thể nghiền nát tất cả. Nhưng họ sai rồi. Cường giả giới tu chân đáng sợ hơn, họ lại có thể ngang sức với Thần Phong Bạo, cường mạnh đến mức họ không thể hiểu được.
1104 chữ