Rất nhanh những người khác đã bàn tán xôn xao.
"Thần...Thần Phong Bạo vẫn lạc?"
"Má ơi, ta chưa từng nghĩ rằng sẽ nhìn thấy cảnh tượng kích thích như vậy.
"Ai là người thí thần vậy?"
"Môn chủ của Thập Vạn Thiên Thần Môn, chính là người đánh tín đồ Quang Minh không còn đường chạy, tất cả tín đồ Quang Minh đều bị hạ một cảnh giới"
"Có phải là lá gan của ta hơi nhỏ không? Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh thí thần, ta có chút sợ hãi"
"Ta cũng thế"
"Ta cũng vậy, vừa rồi ta còn chẳng dám nói gì, không dám thở mạnh"
Lúc này lão bản mặc cả nhìn sang bm rồi nói:
"Ta nhớ lúc trước ngươi nói hắn là Nguyên Linh tứ phẩm nhỉ?"
"Ta nhớ ngươi nói hắn sắp tấn thăng cái gì mà thời đại thần thoại nhỉ?"
Bách Mạch Tiên Tử hỏi lại.
"Đúng thế"
Lão bản mặc cả gật đầu rồi đáp:
"Ta chỉ cho rằng hắn tấng thăng bình thường, nhưng không thể nào ngờ rằng hắn vừa thăng cấp là có thể đánh Thần Phong Bạo"
Bách Mạch Tiên Tử:
"..."
Người bình thường cũng cho rằng như vậy.
Nhưng Thánh Tử Ma Đạo không đi con đường bình thường.
Lần này Thần Phong Bạo thật sự có uy năng thần minh.
Nhưng vẫn bị Thánh Tử Ma Đạo tuổi chừng hai mươi bóp nát đầu.
Đây là quái vậy gì chứ?
Chẳng trách Trí Giả, Thần Vận Mệnh đều nể mặt hắn.
Để hắn kéo vào nhóm trò chuyện Thập Vạn Thiên Thần Môn kia.
Đến Thần Phong Bạo hắn nói giết là giết, ai dám không nể mặt hắn?
Bên trong hư không loạn lưu.
Chu Tự và Lý Lạc Thư đang đi trên đường, lần này bọn hắn dùng toàn lực mới đánh chết Thần Phong Bạo.
Nếu Nếu để cho đối phương khôi phục thì chỉ có thể gọi thêm người tới mà thôi.
"Vừa rồi là gì vậy?"
Chu Tự nhìn về phía sau lưng rồi hỏi.
"Có lẽ là thứ tín đồ dùng để kết nối với thần minh, giống như gọi video vậy"
Lý Lạc Thư giải thích.
Chu Tự nghe xong câu này thì sững cả người:
"Nội dung cuộc trò chuyện của chúng ta bị nghe thấy rồi à?"
"Có lẽ vậy."
Lý Lạc Thư gật đầu đáp.
"Vậy có bị nhìn thấy không nhỉ?"
Chu Tự lại hỏi.
"Điều này thì khó nói lắm, dù sao tác dụng của nó chỉ là quan sát Thần Phong Bạo, xác suất nhìn thấy chúng ta là một nửa"
Lý Lạc Thư nói một cách không quan tâm cho lắm.
Chu Tự suy nghĩ một lát, hắn nói chân thành:
"Vậy có phải chuyện chúng ta giả mạo Tịnh Thần Chu Vương đã bại lộ rồi không?"
"Là chuyện đại ca giả mạo Tịnh Thần Chu Vương bị bại lộ rồi"
Lý Lạc Thư nhắc nhở.
"Không, rõ ràng ngươi mới là đại ca của ta, tỷ tỷ ta cũng biết ta là tiểu đệ của ngươi"
Chu Tự nói lại ngay.
Hình như vừa rồi Lý Lạc Thư có gọi một câu đại ca, đến lúc đó ai là đại ca thì người đấy chính là kẻ giả mạo Tịnh Thần Chu Vương.
Cả nhà hắn đều biết hắn có một người đại ca, đến lúc đó dẫn Lý Lạc Thư về giới thiệu với cha mẹ, như thế có lẽ không thành vấn đề.
"Tỷ tỷ của chúng ta chắc chắn đã hiểu nhầm gì đó rồi"
Lý Lạc Thư thuận miệng đáp.
Lúc này hắn thu kiếm lại, quay đầu nhìn Chu Tự rồi đột ngột thốt lên một câu kinh người:
"Đại ca là Thánh Tử Ma Đạo à?"
Lúc đầu Chu Tự còn nghĩ chỉ có thể để Lý Lạc Thư oan ức một chút, không ngờ rằng lại nghe thấy bốn chữ Thánh Tử Ma Đạo.
Bản năng của Chu Tự khiến hắn suýt chút nữa là gật đầu, nhưng trong nháy mắt đó hắn đã tỉnh ngộ.
Hắn vội lắc đầu:
"Ta chỉ là một nhân viên quản lý thư viện bình thường"
"Đại ca lại đây nghe ta phân tích này Lý Lạc Thư nói một cách từ tốn:
"Cha ta nói với ta con trai nhà hàng xóm nào đó đã xem mắt thành công, mà người hàng xóm này ta nghe ngóng được chính là Thánh Tử Ma Đạo. Đây là chuyện năm ngoái, mà năm ngoái đại ca cũng đã xem mắt thành công. Sau đó Thánh Tử Ma Đạo danh chấn tu chân giới, mặc dù có rất nhiều lời đồn nhưng tóm gọn lại là một vị thần nhân. Đại ca cũng là một vị thần nhân. Mọi người đều biết Thánh Tử Ma Đạo ở Thanh thành, đại ca cũng ở Thanh thành. Ba việc trùng hợp cộng lại thì chắc chắn không phải trùng hợp"
Lý Lạc Thư vừa dứt lời thì lại nhìn qua Chu Tự rồi hỏi:
"Đại ca còn gì muốn nói không?"
"Nhưng tất cả mọi thứ đều chỉ là trùng hợp mà thôi" Chu Tự ngụy biện.
Lý Lạc Thư gật đầu rồi đáp:
"Cũng đúng, thế giới lớn như vậy thì có vài ba chuyện trùng hợp cũng là bình thường"
Vốn Chu Tự đã chuẩn bị thở phào một hơi, nhưng câu nói tiếp theo của Lý Lạc Thư lại khiến hắn trở nên căng thẳng.
"Nhưng tại sao đại ca lại biết Thí Thần Nhất Đao Trảm, chiêu thức mà chỉ sư phụ ta mới biết chứ? À, sư phụ ta là Ma Đạo Cự Phách, con của hắn là Thánh Tử Ma Đạo"
"Không phải ngươi cũng biết sao?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
Một kiếm vừa rồi, đao kiếm cộng minh cũng bởi vì bọn hắn cùng mạch sư thừa. Ngay từ đầu Chu Tự còn không để ý, bây giờ hắn nghĩ lại đều là do tên phản đồ lão cha này.
"Ta biết loại ý này là do sư phụ dạy"
Lý Lạc Thư nhìn chằm chằm đại ca của mình rồi nói tiếp:
"Vậy đại ca thì sao? Chỉ có thể là nhi tử của sư phụ, cũng chính là Thánh Tử Ma Đạo. Nếu như thế thì đại ca ngươi chính là kẻ gây nên việc ta và bạn gái cũ chia tay, cũng gián tiếp khiến ta phải chịu áp lực của việc xem mắt 1057 chữ