“Nói chuyện hôn lễ đi, tháng sau là kết hôn, chuẩn bị thế nào rồi?"
Hồng Nghệ tiên tử hỏi Thu Thiển.
“Đã chuẩn bị rất nhiều rồi, mấy ngày nữa có thể viết thiệp mời, sau đó bắt đầu gửi đi?
Đôi má Thu Thiển ửng đỏ. Trước tháng tám năm ngoái, nàng còn chưa nghĩ đến lấy chồng, không ngờ đến tháng năm năm nay đã sắp lấy chồng rồi. Trong lòng vừa căng thẳng vừa kỳ vọng. Lại nghĩ sau này sẽ có con, cảm thấy đời người thay đổi thật lớn. Mọi thứ của mình đều liên quan mật thiết với người bên cạnh này.
Lúc này Chu Tự gắp miếng cá cho Thu tỷ:
“Sắp bị Nguyệt tỷ ăn hết rồi.
Chu Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm Chu Tự tỏ vẻ bất mãn, Chu Tự cũng không tỏ ra yếu thế, đề phòng chị ruột như đề phòng cướp.
“Tiểu Nguyệt thích ăn thức ăn, Hình Ngọ đưa sườn trước mặt ngươi qua đó, còn đặt cá sắp ăn hết đến trước mặt ngươi.
Hồng Nghê tiên tử nói với Hình Ngọ.
“Vâng, sư nương"
Hình Ngọ lập tức đổi đồ ăn.
Chu Tự tỏ vẻ mặt kinh ngạc. Hình Ngọ sư huynh lại bị ức hiếp như vậy.
“Có gì sai thì bảo Hình Ngọ sư huynh đi quỳ là được, hắn đã quen rồi"
Hồng Nghê tiên tử cười nói.
Chu Tự nhìn Hình Ngọ sư huynh ra vẻ đồng cảm.
Hình Ngọ:
"..."
Chẳng còn cách nào, bắt đầu từ khi hắn nhớ được chuyện, thì là sư phụ dạy dỗ hắn, đến giờ hắn vẫn còn nhớ, ở đó là một đống thi thể, mình được ra từ đó. Sư nương nhìn thấy hắn, xoa đầu, nắm tay hắn, đi ra khỏi đống xác chết vô tận. Từ đó tiếp nhận sự dạy dỗ của sư phụ. Khi hắn còn nhỏ, bị đánh bị mắng đều là sư nương bảo vệ hắn. bị sư thúc ức hiếp cũng là sư phụ trách phạt sư thúc. Mình do một tay họ dạy dỗ lớn lên, xót xa. Ai bảo mình hiếu thuận chứ.
Nói ra thì lúc đó sư phu sự nương đã kết hôn, đáng tiếc vẫn chưa muốn có con. Ban đầu là vì môi trường không tốt, môi trường tốt rồi thì muốn có cũng không được. Mãi cho đến bây giờ, đạo tử ra đời. Nổi tiếng giới tu chân. Cho đến dạo này hắn che giấu tài năng, Thánh Tử Ma Đạo xuất thế. Hai người đúng là truyền kỳ. xuất hiện lần lượt.
“Nói ra thì Hình Ngọ sư huynh và Mãn sư tỷ đi theo sư phụ sư nương từ lúc nào?"
Chu Tự hiếu kỳ nói.
“Từ rất lâu rồi.
Lý Cảnh Sơn ăn miếng cá:
“Lần đầu tiên nhìn thấy Hình Ngọ hình như chỉ có ba tuổi, còn Giang Hồng thì vừa ra đời không lâu"
“Hình Ngọ là do sư phụ người tìm được, Hồng Nhi là do ta cướp về, nhưng bởi vì thực lực của ta vẫn kém, khiến cho Hồng Nhi bị thương nặng, từ nhỏ đã yếu ớt nhiều bệnh.
Hồng Nghê hơi có chút tiếc nuối.
“Chu Tự nói hắn còn có một sư tỷ.
Thu Thiển hiếu kỳ nói.
“Dao Nhi? Nàng kết hôn rồi, dạo này vì chuyện con cái mà khó chịu thất thường"
Hồng Nghê tiên tử cười nói.
“Chuyện con cái?"
Thu Thiển khó hiểu.
“Không có được con ấy"
Hồng Nghê tiên tử uống canh tiếp tục giải thích:
“Tuy Dao Nhi đã lấy chống, nhưng tu vi xấp xỉ bằng Hồng Nhi, tu vi như vậy không dễ có con.
“Có phải tu vi càng cao thì càng khó có con không?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
Hắn vốn định hỏi trí giả về vấn đề này, nhưng lần trước lại quên mất, chủ yếu là nhạc phụ đại nhân gây đả kích khá lớn.
“Đó cũng là một phần nguyên nhân, nhưng phần nhiều là vì sống quá lâu, cơ thể đã vượt xa phạm vi người bình thường"
Hồng Nghệ tiên tử nói với Thu Thiển:
“Các ngươi muốn có con thì có sớm chút, Chu Tự tăng cấp hình như hơi vượt quá thông thường"
“Ta mới giai linh lục phẩm.
Chu Tự biện giải một câu.
Mọi người:
"..."
Trông có vẻ đúng là như vậy.
“Tình trạng cơ thể của tiểu sư đệ thế nào vậy? Sao trông có vẻ như giai linh lục phẩm? Khụ khụ. Mãn Giang Hồng ăn tôm đã bóc vỏ sẵn nói. Là Tô Thi thấy không xen miệng được nên ngồi bóc tôm. Nguyệt tỷ một con, Mãn Giang Hồng một con, còn vui hơn nhiều so với nàng tự ăn.
“Việc này, tình trạng của ta hơi khác, từ nhỏ ta đã luyện võ, dạo này luyện đến thời đại thần thoại, nhưng không phải tu chân. Nếu nói tu chân, chắc hẳn là Phá Thiên Ma Thể, nhưng Ma Chủng không cần tu luyện, nuôi dưỡng là được, chỉ là nó không cố gắng phấn đấu lắm, còn thường xuyên nứt ra, bây giờ đang trong trạng thái nứt rạn, cho nên không tính. Còn linh khí Chu Thiên là do ta tu luyện từng chút từng chút, đây mới là tu vi thực sự của ta."
Chu Tự giải thích.
Mọi người nghe xong đều thộn mặt.
“Ngươi học võ, hiện giờ là cảnh giới gì rồi?"
Lý Cảnh Sơn hỏi.
“Ta cảm thấy sau khi học võ cùng sư phụ, đã đả thông hai mạch Nhâm Đốc, tiến vào võ đạo tông sư.
Chu Tự hơi lúng túng nói.
“Sau đó thì sao?"
Lý Cảnh Sơn lại hỏi. “Sau này ta nghe nói có lấy võ nhập đạo, cho nên dạo này ta đang tìm hiểu xem lấy võ nhập đạo bằng cách nào?
Chu Tự nói thật.
“?"
Hình Ngọ tỏ vẻ mặt kinh ngạc. Hắn đột nhiên nhớ đến võ thuật lúc đó của Chu Tự...Đại khái cũng là vậy.
Lý Cảnh Sơn không có gì để nói, tiếp tục ăn cơm. Mình không hiểu con trai của mình, cũng không hiểu được đồ đề của mình. Không những vậy, ngay cả người bóc tôm bên cạnh, hắn cũng không hiểu. Thanh niên thời nay, đúng là rất khác với thời của họ.
Ăn uống xong xuôi, Thu Thiển dẫn mấy người đi xem phòng. Lý Cảnh Sơn chẳng có chút hứng thú nào với việc này, nhưng nhìn thấy album ảnh của Chu Tự thì lại rất có hứng. Trong đó có ảnh của Chu Nhiên, ví dụ như ảnh làm xấu, ảnh nấu ăn, và cả ảnh bị con trai hắn tè dầm lên người.
“Chụp lại, vừa hay mấy ngày nay phải gặp người này, lấy ra cho mọi người thưởng thức.
Lý Cảnh Sơn dặn dò Hình Ngọ bên cạnh.
Hình Ngọ:
"..."
1144 chữ