"Ông trời ơi, nhân cách thứ ba của Chu Tự lại chạy ra ngoài rồi, giết đến mức toàn bộ Tu Chân giới đều sợ"
Tô Thi nhìn điện thoại hoảng sợ nói.
Vẻ mặt Chu Ngưng Nguyệt vô cùng nghi hoặc.
Sau đó nàng nhận lấy điện thoại xem, cả người đều ngây ngẩn ra.
Thế mà lại không được xem trực tiếp, lỗ to rồi. Nàng ăn quả Bất Tử, cảm thấy trước đó nên đi cùng mới phải.
Nhưng nhìn đồ ăn trên mặt bàn lại cảm thấy ở chỗ này cũng không tệ.
"Tông môn ta có thi đấu với những tông môn khác, nghe nói cũng bị ngừng rồi"
Hàn Tô kinh ngạc nói.
Thế mà hôn lễ của Thánh Tử Ma Đạo lại có ảnh hưởng lớn như vậy.
Hoặc là nói quả nhiên Thánh Tử Ma Đạo khát máu khủng bố như trong truyền thuyết.
"A, không chỉ có như vậy đâu, nghe nói ma môn đều đã tổ chức ra đội ngũ tuần tra toàn bộ Tu Chân giới. Chỉ sợ có người ăn phải quả đắng của Thánh Tử"
Tô Thi nói xong liền đem video gửi vào trong nhóm.
Nhân tiện tag luôn Chu Tự:
"Có thể dạy ta trăng sáng mọc trên biển không?"
Hàn Tô nhìn điện thoại, kinh ngạc ra mặt.
Ngươi chỉ hỏi cái này à?
"Ngươi muốn học à? Để ta nói với mẹ ta, nàng biết đó"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Tô Thị:
"..."
Không cần, đại di nghiêm khắc lắm.
Chu Tự vừa đến Biên Giới Thành, vẻ mặt nghi hoặc mở điện thoại ra.
Đã giờ này rồi ai còn nhắn tin cho hắn vậy?
Vừa nhìn đã thấy là Tam lão bản gửi video đến.
Nghi hoặc một chốc rồi hắn cũng bấm vào xem thử.
Sau đó mặt lộ vẻ kinh ngạc, vành tai cũng đã ửng đỏ lên.
Thế mà phát ngôn lúc trước ở Trật Tự Quốc Độ của hắn bị quay lại rồi.
Cực kỳ giống đang tỏ tình với hoa khôi ngay trước toàn trường.
Loại cảm giác mọi người đều đang nhìn hắn, chỉ trỏ rồi cười nói, nhất thời sự xấu hổ trong lòng bùng nổ.
Xem ra phải giết Tam lão bản để diệt khẩu mới được.
Thu Thiển đỏ mặt nói:
"Bây giờ biết xấu hổ rồi hả?"
Chu Tự nghi hoặc:
"..."
Thu tỷ cũng xem rồi?
Xem kỹ thì hắn thấy Tam lão bản gửi video lên nhóm.
Xong luôn, không diệt khẩu được rồi.
Trong nhóm có mấy người hắn đánh không lại.
Kiếp này xem như bỏ.
Sau đó điện thoại của hắn rung lên, nhìn thì thấy là mẹ.
Xong luôn, kiếp này bỏ thật rồi.
Mẹ cũng đã biết rồi, cứ tiếp tục thế này thì cả Tu Chân giới đều sẽ biết hết.
"Con trai, nghe thấy không?"
Điện thoại truyền đến giọng của Liễu Nam Tư.
"Mẹ, có chuyện gì không? Con đang bận, nếu không có gì thì con cúp máy trước đây.
Bây giờ Chu Tự không muốn nghe mẹ nói.
"Ta vừa mới xem được một đoạn video, nghe cha ngươi bảo người kia chính là ngươi, cái câu gì mà trăng sáng mọc từ biển của ngươi học ở đâu đấy, ta cảm thấy không được bài bản lắm"
Liễu Nam Tư nói.
Chu Tự:
Người chỉ hỏi một câu vô vị vậy thôi à?
"Tô Thi bảo nàng muốn học, ngươi dạy nàng đi"
Chu Tự nói.
"Thật sao? Vậy để lát ta kêu Chu Tước tìm nàng"
Liễu Nam Tư cười đáp:
"Những lời kia là ngươi nói sao? Cô vợ mà mẹ tìm cho ngươi tốt chứ? Ngươi đây là sợ không cưới được à? Thu Thiển quả nhiên là nàng dâu tốt của ta, đúng rồi, các ngươi định khi nào có con?"
"Mẹ, hôm nay ta thật sự rất bận, hay là để khi khác nói đi"
Chu Tự nói.
Người biết ta thích Thu Thiển là được rồi, không cần phải nói ra như thế đâu.
Lộ rõ thần khí lãnh tụ Ma Đạo của các ngươi, nói cái gì chính là cái đó.
Không cần nghĩ nhiều hỏi nhiều.
"Mẹ chỉ gọi đến để khen ngươi vài câu, những lời khi nãy nói rất hay, hôn lễ của Thánh Tử ta sắp đến vậy mà ngươi cứ phải xuất hiện ngay lúc này, đây là muốn phá hoại, gây hấn à..."
"Mẹ, điện thoại mất tín hiệu rồi, cúp đây.
Chu Tự nghe không lọt nữa, cúp máy luôn.
Chịu không nổi rồi. Mẹ cũng không biết để lại mặt mũi cho hắn.
"Là điện thoại của sư nương à?"
Lý Lạc Thư đứng bên cạnh hỏi. "Ừm, lải nhải miết"
Chu Tự ghét bỏ nói. "Ta thấy sư nương tốt lắm mà"
Lý Lạc Thư nói.
Chu Tự:
"..."
Bàn chuyện bạn gái với ngươi thì ngươi sẽ không thấy nàng tốt nữa.
"Đi thôi, ta dẫn đại ca đi dạo. Sẵn tiện phát thiệp cưới luôn, rồi sau đó đi gặp đám Thần Thái Dương"
Chu Tự nói.
Rất nhanh họ đã đi vào Biên Giới Thành.
Lý Lạc Thư mở cửa.
Tín đồ quan môn cứ thế thình lình xuất hiện ngay trước mặt hắn.
"Hoan nghênh quang lâm"
"Cam on."
Lý Lạc Thư gật đầu.
Sau đó vươn tay ra mở cánh cửa lớn.
Chu Tự với Thu Thiển đều cảm thấy kinh ngạc.
Lần đầu tiên thấy một người bình tĩnh như vậy, hơn nữa còn có thể giao lưu với Tín đồ quan môn.
Không hổ là đại ca.
Đợi sau khi đi vào, Chu Tự đặt thiệp cưới với mứt kẹo sau lưng Tín đồ quan môn.
Hắn hỏi:
"Ta với Thu tỷ sắp kết hôn rồi, ngươi có tiện đến không?"
Thu Thiển cũng chân thành hỏi:
"Đến lúc đó ta bảo Thất Thiên dẫn ngươi đi nhé?"
Tín đồ quan môn ngồi xổm ở một góc giống như không nghe thấy gì hết.
Sau khi hai người Chu Tự đặt thiệp cưới với mứt kẹo xong thì tiếp tục đi vào trong, chưa đi được bao lâu, họ ngoái đầu nhìn thì thấy những thứ đó đã được Tín đồ quan môn lấy đi rồi.
"Thì ra ở đây cũng có một tín đồ đặc biệt như vậy"
Lý Lạc Thư bội phục nói.
Chu Tự gật đầu.
Tín đồ quan môn quả thật có chút kỳ quái.
Nhưng mà hình như nàng chưa từng rời khỏi đây, luôn ở đây đóng cửa.
Cũng không biết nàng là người của thời đại nào.
1112 chữ