Sau khi đi ra khỏi Phong Bạo Chi Môn, Chu Tự cầm hạt giống quyền hành và Quyền Trượng Phong Bạo.
Quyền Trượng thì đưa cho Thu tỷ, như vậy mới có thể triệu hồi bất cứ lúc nào.
Sau đó hắn đi vào cửa Hắc Dạ.
Nhìn xung quanh một chốc, vẫn là bầu trời sao như ban đầu, chỉ là trên ngai vàng đã không còn ai.
"Thật sự bỏ trốn rồi à?"
Chu Tự thấy hoảng kinh khủng.
Mặc dù đã biết trước nhưng khi thật sự đến đây xem thì cảm thấy khó mà tưởng được.
Hắc Dạ không đơn giản, rõ ràng đã đề phòng nàng rồi nhưng trong lúc họ lơ là thì nàng đã trốn ra ngoài.
Nếu không phải Nguyệt tỷ lanh lợi, đến bây giờ họ cũng còn chẳng biết gì cả.
Còn ngốc nghếch chạy qua đây đưa thiệp mời.
Quan sát trước sau một lúc, Chu Tự mới quay người rời đi.
Ở đây quả thực không có bóng dáng của Hắc Dạ, chỉ là hắn có chút tò mò.
Nếu như đặt Toàn Tri Chi Nhãn vào trong cánh cửa thì liệu có phân ra được một Hắc Dạ khác nữa không?
Nhưng mà hắn sẽ không làm thế, vì chìa khóa này không được phép xảy ra sai sót.
Hắc Dạ chỉ có một con mắt bên ngoài thôi kinh khủng vậy rồi, nếu có được cả đôi Toàn Tri Chi Nhãn thì chắc chắn họ không thể chống lại.
Nhốt trước đã.
Sau đó hắn gặp nữ thần Băng Tuyết.
Sẵn tiện phát luôn thiệp cưới.
"Kết hôn?"
Nữ thần Băng Tuyết khó tin hỏi:
"Bộ dạng này của ngươi cũng có thể kết hôn được hả?"
"Nói gì đấy? Ta thì sao chứ?"
Chu Tự bất mãn đáp.
"Kết hôn cũng không thả bọn ta ra, ngươi không có thành ý"
Nữ thần Băng Tuyết khinh thường nói.
Chu Tự:
"..."
Không thả ra được.
"Hắc Dạ ra ngoài rồi đúng không?"
Nữ thần Băng Tuyết đột nhiên hỏi.
"Ngươi biết à?"
Chu Tự kinh ngạc.
"Sao mà không biết chứ, trước khi trốn ra ngoài nàng còn cố tình qua chào hỏi ta. Đồ nữ thần đáng ghét, xấu tính xấu tính Cơn tức của nữ thần Băng Tuyết càng tăng lên:
"Không được, ta nuốt không trôi cục tức này, đi, chúng ta ra ngoài giết nàng"
Chu Tự:
"Ngươi không được đi.
Nữ thần Băng Tuyết sững người, thở dài nói:
"Chết rồi cũng không được tự tại, chuẩn bị người kế vị thì có nghĩa lý gì chứ?"
Chính vì như vậy, Chu Tự mới không biết làm thế nào để uy hiếp nữ thần Băng Tuyết.
Người này vốn không sợ chết.
"Đợi ta khống chế được nhiều hơn, có lẽ sẽ có thể ra ngoài, các ngươi chờ đi.
Chu Tự thật lòng an ủi.
"Ngươi mở được mấy cánh cửa rồi?"
Nữ thần Băng Tuyết hỏi.
"Còn thiếu một cánh cửa cuối cùng"
Chu Tự đáp. "Thần Quang Minh?"
Nữ thần Băng Tuyết hả hê hỏi.
"Vậy ngươi khó khăn rồi, Thần Quang Minh vẫn còn sống, nếu cửa bị mở ra nhất định sẽ bị hắn triệu hồi"
Chu Tự kinh ngạc, thì ra còn có thể như vậy.
Hàn huyện thêm mấy câu rồi Chu Tự mới đi đến trước Thần Điện của Thần Thái Dương.
Lúc này Thần Thái Dương ngồi trên thần toạ cao tít, hắn một tay chống cằm nhìn Chu Tự, trên mặt còn cười đầy bí hiểm.
"Nhìn ngươi cứ thấy rất đáng ghét"
Chu Tự nói.
"Thật sao?"
Thần Thái Dương cười đáp:
"Chắc là bị khí chất của ta áp đảo"
"Đến đây, ta có đồ cho ngươi"
Nói xong Chu Tự liền lấy đồ ra.
"Thiệp mời?"
Thần Thái Dương nhận lấy đồ mặt lộ vẻ kinh ngạc.
"Ừm, các ngươi không thể ra ngoài, nhưng ta vẫn hy vọng các ngươi có thể cảm thấy vui vẻ một phần nào đó"
Chu Tự cười nói.
Thần Thái Dương:
"..."
"Hỏi ngươi chuyện này, ngươi thấy nữ thần Hắc Dạ là người như nào?"
Chu Tự hỏi.
"Nàng trốn ra ngoài?"
Thần Thái Dương hỏi.
"Ừm, ra ngoài rồi"
Chu Tự gật đầu.
Nữ thần Hắc Dạ không giống những Thần Minh khác, tuy nàng chết sớm nhưng để lại Toàn Tri Chi Nhãn.
Hơn nữa khi sống lại thì lập tức lấy mất ba loại hạt giống quyền hành quan trọng, thuận thế thoát khỏi sự hủy diệt của thời đại Thần Minh.
Quá xảo quyệt.
"Xem ra ngươi chưa phòng bị, nhưng mà này cũng bình thường, vả lại khi đi nàng cũng nói rõ rằng Chư Thần sẽ trở về. Thời khắc cuối cùng sắp đến rồi"
Thần Thái Dương nhắc nhở.
"Sắp đến là khoảng khi nào?"
Chu Tự hỏi.
“10 năm 8 năm, đâu có ai biết được chính xác, đến cấp Thần Minh này thì một trăm năm cũng không dài"
Thần Thái Dương nói.
Chu Tự không mấy quan tâm, việc Chư Thần trở về cũng không liên quan quá nhiều đến hắn.
Với thực lực của hắn cũng không có tác dụng gì.
Thần Phong Bạo cũng giết không được, vậy thì đánh Thần Minh chân chính thế nào?
Cho nên vẫn là lo cho tốt phần nhỏ này của bản thân đã.
Còn về phần Hắc Dạ, tính sổ nàng sau.
Nhưng mà Nguyệt tỷ có nói phải xem những lần giao dịch tiếp theo.
Nói không chừng Hắc Dạ mới là điểm đột phá cuối cùng.
"Đúng rồi, ngươi biết cái gì là di tích lịch sử không?"
Chu Tự hỏi.
"Thời đại trước thời đại Thần Minh được bọn ta gọi là di tích lịch sử. Vì những ghi chép về thời đại đó rất ít nên được gọi là di tích Thần Thái Dương nói.
Chu Tự gật đầu.
Vậy có nghĩa là phải đi ra xa ngoại thành Thần Vực mới có thể xác minh được thời đại trước Thần Minh.
Sau khi cưới phải bỏ chút thời gian đi xem thử.
Nhưng điểm mấu chốt là phải đi được về được.
Tìm Lý Lạc Thư cùng đi chắc là có thể thành công.
Những cái khác Chu Tự cũng không hỏi nữa, hôm nay là đến phát thiệp chứ không phải đến hỏi chuyện.
"Đợi một chút"
Thần Thái Dương gọi Chu Tự lại rồi nói:
"Nếu như Chư Thần quay về, ngươi sẽ đứng bên phe nào?"
"Ta?"
Chu Tự chỉ bản thân rồi đáp:
"Đương nhiên là Tu Chân giới"
1094 chữ