Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1173: Miệng Rộng




Chu Tự phát hiện Vân Tiêu tiên tử đang thảo luận chuyện Kiếm Mộ với ba vị lão bản.

"Các ngươi không đi sao? Nghe nói đi một chút thôi cũng có lợi.

Vân Tiêu tiền tử nói. "Không được.

Tô Thi lắc đầu nói:

"Chắc chắn là ta không được."

"Kiếm Đạo quả thực không phù hợp với chúng ta"

Minh Nam Sở cũng lắc đầu.

Mặc dù hắn có rất nhiều tiểu phi kiếm nhưng là đó là pháp bảo, không liên quan gì đến kiếm tu cả.

Chỉ cần khống chế tốt là được.

Hàn Tô không nói gì, chắc chắn là nàng không cần đi.

"Chu Tự có đi không?"

Tô Thi thấy Chu Tự vào thì hỏi.

"Di."

Chu Tự thuận miệng trả lời:

"Ta muốn đi xem Kiếm Đạo, góp đủ ba ngàn đại đạo"

"A?"

Vẻ mặt của Tô Thị vô cùng nghi hoặc.

"Nói ngươi cũng không hiểu"

Chu Tự ghét bỏ nói.

"Ta đi hỏi Nguyệt tỷ"

Tô Thi không phục nên lấy điện thoại di động ra nói.

"Góp đủ ba ngàn đại đạo?"

Vân Tiêu tiên tử không dám tin:

"Ba ngàn đại đạo không ăn mòn con người sao?"

"Có lẽ là do ta quá gà?"

Chu Tự thử suy đoán.

Vân Tiêu tiền tử:

"..."

Hóa ra họ còn không bằng tay mơ.

Lúc làm việc thì hết thảy cũng xem như thuận lợi.

Từ thứ năm mãi cho đến thứ bảy. Cuối cùng Chu Tự cũng quen với ngày tháng trước kia.

Hôm nay hắn nhận một ngàn mốt tiền lương về nhà.

Nếu cho Thu tỷ năm trăm mười thì còn năm trăm chín.

Ừm, kết hôn rồi, không thể cho quá ít.

Vậy thì năm trăm hai mươi đi.

Trên đường trở về, Chu Tự đến vườn hoa Cẩm Tú một chuyến, Lý Lạc Thư chuyển ca ngày.

Trước khi tan ca phải nói chút tình hình.

"Lúc nào đại ca xuất phát?"

Đi vào đình bảo vệ, Chu Tự hỏi.

"Tan tầm thì xuất phát.

Lý Lạc Thư trả lời.

"Sáng mai ta xuất phát, hai người Nguyệt tỷ cũng sẽ đi qua đó. Có điều gần nhất không nghe tin gì về Thần Vũ Khí cả, không biết chừng nào sẽ qua Chu Tự nhắc nhở.

Đối phương còn mạnh hơn Thần Phong Bạo chưa bình phục, bởi vậy không thể không đề phòng.

Dù sao hai người họ liên thủ mới miễn cưỡng thắng được Thần Phong Bạo, bây giờ lại xuất hiện một kẻ còn lợi hại hơn Thần Phong Bạo, dù có liên thủ cũng vô pháp chiến thắng. Bởi vậy đánh không lại thì nên cẩn thận.

Đây là kinh nghiệm giang hồ.

Lý Lạc Thư cầm thức ăn ngoài, hỏi:

"Đại ca muốn ăn không?"

Chu Tự nhìn thoáng qua, là mì xào.

"Không ăn, ta trở về ăn cơm tối Thu tỷ nấu.

Hắn mở miệng trả lời.

Nghe vậy, Lý Lạc Thư thở dài một tiếng rồi nói:

"Chừng nào ta mới có thể ra mắt thành công?" "Thành công cũng chưa chắc biết nấu ăn"

Chu Tự tốt bụng nhắc nhở.

Lý Lạc Thư nhìn mì, cảm giác nuốt không trôi.

Chu Tự cảm thấy mình không nói sai, hai phe đều là người tu chân rất có tiếng trong giới tu chân, đâu còn cần ăn cơm?

Đám Nhị thúc ở Thiên Vân Đạo Tông không ăn cơm.

Trừ phi đối tượng hẹn hò của Lý Lạc Thư bằng lòng đến thành Thanh sinh sống.

Trừ chuyện này thì còn một vấn đề trọng yếu khác.

Đó chính là nhất định phải biết nấu ăn, nếu cưới người như Nguyệt tỷ thì làm được cái gì?

Khổ thân.

Nguyệt tỷ trưởng thành thì chắc chắn cũng không khác gì bây giờ.

Để nàng nấu cơm?

Người mà chén còn không rửa.

Người tốt như đại ca không thể lấy mấy người như Nguyệt tỷ, Tam lão bản được.

Đại lão bản không tồi, nhưng cũng không thích hợp.

Suy nghĩ kỹ lại, tìm đối tượng hẹn hò cho Lý Lạc Thư đúng là khó.

"Quyền hành của Thần Vũ Khí là chấp chưởng hết thảy vũ khí?"

Lý Lạc Thư đổi đề tài.

"Ừm, nghe nói bất kỳ thứ gì trong tay hắn đều có thể trở thành pháp bảo mạnh mẽ, đại khái là quyền hành như vậy.

Chu Tự nói.

Lý Lạc Thư lấy Lê Minh Chi Kiếm ra, sau đó nhắc Thần Vũ Khí thì cũng không có phản ứng gì.

"Chắc là phải gặp thôi"

Chu Tự nói.

Lúc đó hắn cũng vậy, khi gặp được Chúa Tể Thâm Uyên thì Vĩnh Ám Chi Nhận sẽ có phản ứng.

"Ừm, ta đến Kiếm Mộ xem trước, đợi Thần Vũ Khí đến lại đánh một trận thử, xem Lê Minh Chi Kiếm có phản ứng không"

Lý Lạc Thư nói.

Chuyến đi này của họ có hai mục đích, một là xem đạo trong Kiếm Mộ, hai là tìm Thần Vũ Khí xác nhận thử có phải Lê Minh Chi Kiếm vẫn còn chấp niệm.

"Đừng nói là ngươi sẽ lên đỉnh chỉ trong một đêm đó?"

Chu Tự hỏi.

"Không đến mức đó, ta đâu phải đại ca ngươi"

Lý Lạc Thư nghiêm túc nói.

Chu Tự hoàn toàn không tin.

Lý Lạc Thư là truyền kỳ còn sống, có chuyện gì mà không xảy ra được?

Sau khi xác nhận với Lý Lạc Thư, lúc này Chu Tự mới yên tâm.

Nếu Lý Lạc Thư lên đỉnh quá sớm, có lẽ hắn không thể thấy được ba ngàn đại đạo.

Bởi vậy phải bảo Lý Lạc Thư chậm thôi, chờ hắn lên tới nơi.

Cũng may Lý Lạc Thư dễ tính, đại ca chính là đại ca, luôn biết thông cảm cho tiểu đệ.

Sau đó Chu Tự về nhà.

Lúc này Thu Thiển đến trước mặt hắn, đưa tay nói:

"Dua ta."

"Cái gì?"

Vẻ mặt của Chu Tự vô cùng nghi hoặc.

"Tiền lương"

Thu Thiển nghiêm túc nói.

Chu Tự ồ một tiếng, đưa cho Thu tỷ năm trăm hai mươi.

"Còn thiếu chín mươi, Tô Thi nói ngươi tăng lương rồi"

Thu Thiển nghiêm túc nói.

Chu Tự:

Chết tiệt, Tam lão bản miệng rộng.

Hại ta lỗ mất năm ngàn hai.

Đây còn chỉ là một năm, mười năm chính là năm mươi hai ngàn.

A, trong lúc đó còn có thể tăng lương.

Về sau một tháng lỗ hơn tám chục ngàn.

Không được, phải nghĩ cách để Tam lão bản ngậm miệng.

Cũng may còn có hai ngàn của cha.

Để dành tiếp, để đủ mười ngàn.1148 chữ