Những người đứng vây xem trong mộ kiếm cảm thấy chấn hãi. Ma Kiếm Không Minh đã đến đây từ rất lâu, hắn biết Thánh Tử đã đi lên, cứ tưởng rằng sau đó là Thánh Tử thể hiện pháp vô địch. Nhưng bây giờ người thể hiện kiếm đạo vô thượng là Đạo tử của Đạo Tông.
“Thì ra Đạo tử mạnh như vậy.
Hắn là người luyện kiếm, có thể hiểu Đạo tử cường mạnh không thể với tới đến thế nào. Nhất thời hắn cũng toát mồ hôi thay Thánh Tử, tương lai Đạo Tử chiến đấu với Thánh Tử, Thánh Tử sẽ lành ít dữ nhiều.
Hạ Vũ Trúc và Cố Nhạn nhìn bầu trời cao, Đạo tử mà các nàng không thèm để ý trước đây, bây giờ đã là kẻ mạnh khiến các nàng ngước nhìn cũng khó mà nhìn rõ. Trời và đất, hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau. Cuộc xem mắt trước đây như mới hôm qua. Mấy tháng ngắn ngủi, đối phương còn đang xuống dốc đã nhảy vọt đến hàng cường mạnh nhất giới tu chân.
Kiếm đạo vô thượng. Vượt qua cả Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông.
Chu Ngưng Nguyệt đặt dưa xuống, nàng khó mà chấp nhận được:
“Tại sao chứ? Một tên biến thái làm sao có thể mạnh như vậy được? Từ nhỏ ta đã hiểu chuyện, hiền lương thục đức, chưa từng làm chuyện gì ảnh hưởng thanh danh, tại sao yếu hơn hắn nhiều như vậy?"
Thu Thiển đưa một quả táo qua nói:
“Nguyệt tỷ ăn no đi, chốc nữa có thể còn phải nói thêm lần nữa"
“Chốc nữa ta sẽ nói gì?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Chốc nữa mở đầu sẽ là, tại sao chứ? Rõ ràng là cùng một mẹ sinh ra.
Thu Thiển mỉm cười nói.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Sau đó nàng cầm ăn quả táo. Thu Thiển nói đùa thì đùa, nhưng sự cường mạnh của Lý Lạc Thư thực sự khiến người khác nhìn mà lùi bước. Kẻ cường mạnh như vậy, kể cả các nàng cũng không thể lại gần. Nếu không phải hắn là đại ca của Chu Tự, thì các nàng cũng chẳng được quen biết, càng đứng nói biết về lịch sử đen của hắn.
Nghĩ lại cũng thật thú vị, mua một “bạn gái” bị Hắc Dạ lôi đi, còn dọa sợ nhị lão bản của Chu Tự. Nhân vật truyền kỳ, không hổ là nhân vật truyền kỳ.
“Phía Chu Tự không có chút phản ứng gì ư?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn lên đỉnh kiếm mộ, vẫn không nhìn thấy đặc hiệu nào.
“Tại sao các ngươi tự tin như vậy?"
Thanh Thủy tiên tử nghi hoặc. Hơn nữa trông có vẻ như bọn họ rất thân quen với cường giả tuyệt thế trên trời cao đó, hoàn toàn không có lòng kính sợ. Rõ ràng khí thế hào quang có thể nghiền áp tất cả, hai người này lại không hề quan tâm, còn nói đùa được.
“Bởi vì biết khá nhiều điều?"
Thu Thiển nói. Lúc này nàng đột nhiên thấy điện thoại có tin nhắn. Vừa xem thì là Thập Vạn Thiên Thần Môn.
Tô Thị:
“@Chu Ngưng Nguyệt @Thu Thiển, Nguyệt tỷ, Thu tỷ, ta nghe nói Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông xảy ra chuyện, có phải Chu Tự hắc hóa rồi không?"
Thu Thiển cạn lời, ngày nào tam lão bản cũng để ý Chu Tự hắc hóa, sau đó nàng trả lời tin nhắn:
“Không phải, là đại ca của Chu Tự thể hiện thần uy"
Thanh Long:
“Kiếm đạo vô thượng, đây là lần đầu tiên ta thấy trong đời, quá khoa trương rồi đấy?"
Vân Tiểu tiên tử:
“Người lĩnh ngộ được kiếm đạo vô thượng là đại ca của Chu Tự ư? Đại ca của Chu Tự là ai?"
Hình Ngọ:
“Đã tham dự hôn lễ rồi, các ngươi không biết đại ca của Chu Tự là ai hả?"
Trí giả:
“Đạo tử, ta cũng không ngờ hắn lại lĩnh ngộ kiếm đạo vô thượng nhanh như vậy, một kiếm chém kẻ địch từ xưa đến nay, đến tận tương lai, Thần Vũ Khi vừa sống lại chưa được mấy ngày thì mất"
Thần Vận Mệnh:
“Ta vẫn cảm thấy nơi đó rất kỳ lạ, hơn nữa không biết tại sao đường vận mệnh đang xa rời"
Thu Thiển:
“Cái gì gọi là đường vận mệnh đang xa rời?"
Nàng ở đây không nhìn thấy thứ gì không bình thường. Sau đó nàng nhìn lên trời cao, phát hiện vòng xoáy trước đó càng lúc càng lớn, không những vậy, dưới thần lực của nàng, nàng cảm thấy hình như vòng xoáy đang ảnh hưởng không gian xung quanh.
“Nguyệt tỷ, ngươi nhìn vòng xoáy kia.
Nàng lập tức nói.
Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu nhìn một cái, cảm thấy không gian biến hóa kỳ dị, nhưng nàng cũng không hiểu, dù sao thực lực quá yếu, đây là nỗi đau.
Lúc này Thu Thiển nhìn điện thoại, là tin nhắn của Thần Vận Mệnh:
“Lại biến hóa rồi, lần này rất rõ ràng, vận mệnh của bên đó đang thoát khỏi thế giới, không những vậy, còn có một loại biến hóa mà ta toàn hoàn không thể nhìn thấu. Nhưng là vận mệnh đang sập đổ, không chỉ là bên đó, thậm chí vận mệnh xung quanh cũng đang sập đổ. Sao lại như vậy? Rốt cuộc bên đó đã xảy ra chuyện gì?” Thu Thiển xem xong thấy hơi kỳ lạ, cái gì mà vận mệnh đang xa rời, cái gì mà vận mệnh đang sập đổ? Nàng lấy điện thoại chụp cảnh bầu trời, định gửi đi, nhưng lại chụp được bầu trời, trời xanh mây trắng. Có chuyện gì vậy.
“Nguyệt tỷ, điện thoại"
Thu Thiển lập tức đưa điện thoại cho Nguyệt tỷ xem, nhân tiện mở camera, muốn ghi lại cảnh bầu trời biến hóa.
Nhưng trong điện thoại lại thực sự hiển thị trời xanh mây trắng bình thường. Còn quay đến phía Lý Lạc Thư, có thể nhìn thấy không gian sập đổ.
“Xem ra vòng xoáy này có vấn đề rất lớn, hoặc là sức mạnh quyền hạn hơi đặc biệt?"
Chu Ngưng Nguyệt lại đọc những lời nói của Thần Vận Mệnh, nói:
“Hỏi xem, điện thoại không chụp được là thế nào.
Thu Thiển lập tức gửi ảnh đi, sau đó lại gửi một đoạn tin:
“Vị trí này có vòng xoáy, nhưng điện thoại không chụp được, thế là có chuyện gì?"
Trong lúc Thu Thiển chờ đợi, tín hiệu đột nhiên biến mất.
1125 chữ