Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1222: Nhắm Mắt




Chỉ là người đối diện không thèm để ý, hắn hỏi tiếp:

"Thực lực của cuối đại đạo có ngăn được Tử Thần Tai Ách của hiện tại không? Con Mắt Toàn Tri của ngươi có nhìn thấy được không?"

"Sẽ biết nhanh thôi, chẳng phải sao?"

Nữ thần Hắc Dạ trả lời.

"Chỉ là không biết họ đánh nhau bao lâu"

Bóng người kia đáp.

Nữ thần Hắc Dạ không hề mở miệng.

Lúc này trong thị trấn Thanh Bắc, Quan Hà Phong phía sau núi Đạo Tông Thiên Vân.

Hai người đang chiến tranh lạnh đều đi ra nhìn về phía chân trời.

Đối với họ mà nói, trận chiến cấp bậc cao thế này cũng rất hiếm thấy.

Không ai biết hai người sẽ đánh thành như thế nào.

"Sắp giao thủ rồi"

Lúc này Nữ tử vừa đi ra khỏi khối băng nói.

"Rất mạnh, quyền hành đáng sợ như vậy, nhìn người kia có vẻ không đỡ được"

Nam tử bên cạnh nàng nhíu mày.

"Chắc chắn sư phụ ta cũng đang quan sát, không biết họ có biết sự tồn tại của cuối đại đạo này không. Nhìn bộ dạng của hắn cũng đánh ra được vô địch lộ"

"Lâu lắm rồi chúng ta chưa chú ý tới tu chân giới, chúng ta có rảnh phải đi xem sao. Hơn nữa cũng nhiều năm chưa từng về thăm sư phụ sư nương ngươi rồi, cũng nên về một chuyến"

"Nếu không phải ngươi chiến tranh lạnh với ta thì ta cần gì phải vậy chứ?"

"Đánh rồi kìa, mau nhìn Nữ tử vội vàng nhìn qua.

Lúc này quyền hành ngập trời rơi xuống, như muốn bao trùm rồi nuốt chửng lấy Chu Tự.

Chu Tự đứng dưới quyền hành chỉ nhẹ nhàng nhướng mày, ánh mắt hắn đặt trên quyền hành, trong đôi mắt bình tĩnh xuất hiện biến hóa, như có ba ngàn đại đạo đang vận chuyển, có vạn vật trong đất trời hiện ra.

Chu Tự dần dần nhắm đôi mắt lại.

"Sao hắn còn chưa ra tay?"

Thu Thiển lo lắng thốt lên.

Quyền hành này là lần đáng sợ nhất mà nàng từng gặp phải.

Vậy mà khi đối mặt với loại quyền hành này, Chu Tự vẫn còn đứng im.

Không chỉ Thu Thiển mà Chu Ngưng Nguyệt cũng đang quan sát rất chăm chú, nàng không biết Chu Tự muốn làm gì.

Lúc này quyền hành sắp ập tới, rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm, muốn xem Chu Tự sẽ ứng phó như thế nào.

Nhưng từ đầu đến cuối họ lại không thấy người trong cuộc ra tay.

Điều này khiến những kẻ vây xem cảm thấy rất sốt ruột.

Ào!

Quyền hành mênh mông lại cuồng bạo chỉ cách Chu Tự khoảng một gang tay.

Thậm chí Thu Thiển còn không dám mở mắt ra nhìn thêm dù chỉ một giây.

Nhưng đúng vào lúc này, Chu Tự mở mắt ra.

Ầm ầm!

Trong lúc tất cả mọi người cho là Chu Tự sắp phải hứng trọn đòn này thì tất cả mọi thứ trước mặt hắn đều hóa thành tro tàn.

Tất cả quyền hành cuồng bạo đều tan rã dưới ánh nhìn của hắn, rồi tan biến trong đất trời.

Những quyền hành va chạm với mắt hắn kia xuất hiện rung động, sự cuồng bạo đã biến mất, thay vào đó là kính trọng, thậm chí còn có cả sợ hãi.

"Sao lại thế được?"

Tử Thần Tai Ách cảm nhận được quyền hành đang e ngại.

Dường như cũng sắp trở thành một bộ phận của đối phương.

"Không thể nào, đây là quyền hành chứ không phải đại đạo"

Chu Tự nhìn thoáng qua Tử Thần Tai Ách, hắn từ tốn đưa tay lên, giọng nói của hắn vang vọng khắp toàn bộ tu chân giới, rơi vào trong tai của vô số cường giả.

Lúc này, Lý Lạc Thư đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Dường như hắn đạt được một loại ám hiệu, trên bầu trời có người muốn giảng đạo?

Không đúng, có lẽ là một thiên ý sâu xa thăm thẳm.

Tai Họa và Quang Thủ cũng ngẩng đầu, họ vô cùng rung động.

Chu Tự vừa mở miệng thì trời đất lại xuất hiện phản ứng.

Tồn tại cường đại trong hồ Khô Tịch cũng ngẩng đầu.

Cứ như trên bầu trời sẽ có một giọng nói xuất hiện.

Mà họ cần phải chuẩn bị sẵn sàng để lắng nghe.

Bên trong Thanh Thành, Vân Tiêu Tiên Tử và Trình tỷ lại đi ra ban công một lần Nữa.

"Chuyện gì đang xảy ra? Sao lại xảy ra nhiều chuyện như thế chứ?"

Vân Tiểu Tiên Tử không hiểu được.

Trình tỷ nhíu mày nói:

"Vì sao lần này ta cũng cảm nhận được chứ? Hơn nữa nó mang đến cho ta một cảm giác rất quen thuộc.

"Cảm giác quen thuộc ư? Dường như có thiên ý giáng lâm, có chút tương tự với thiết luật mà họ nói"

Vân Tiêu Tiên Tử đáp.

"Không phải cái này, mà là một câu nói trước đây ta từng được nghe "Câu nói gì?"

Trình tỷ suy nghĩ một lát rồi nói:

"Chư Thiên Vạn Giới, nghe ta giảng pháp"

Trong tiên sơn, hai người kia cũng rất bất ngờ.

"Cứ thế hóa giải luôn sao? Đây là ai vậy?"

Nữ tử khó mà tin được, nàng thốt lên.

"Phương thức phá giải này chúng ta không thể nào hiểu được, người bình thường có thể mạnh như thế ư?"

Nam tử có chút ngẩn người.

Nữ tử lắc đầu, vẻ mặt nàng vô cùng nghi ngờ:

"Không đúng, không thể nào, trước đây ta cũng từng thấy sư phụ ra tay, nhưng không phải thế này"

Lúc này trên bầu trời có gì đó sắp giáng lâm.

Dường như đang tiếp dẫn họ ngẩng đầu lắng nghe.

Tiếng nói trầm thấp vang lên như sấm rền:

"Thế gian vạn pháp trăm sông đổ về một biển, ta là điểm tận cùng của đạo, cũng là suối nguồn của thần"

Hắn dứt lời, trời đất rền vang.

Mà lúc này, Chu Tự đã đánh một chưởng về phía Tử Thần Tại Ách.

Khi hắn đánh ra một chưởng này, quyền hành tán loạn, thậm chí có một phần nhỏ đi tới sau lưng Chu Tự.

Lúc này khoảng cách giữa Chu Tự và Tử Thần Tai Ách biến mất trong nháy mắt.

Bịch!

Chưởng kia đánh thẳng vào trên người Tử Thần Tài Ách.

Rầm...rầm!

1089 chữ