“Khi nào mới có thể chín?” Minh Nam Sở hỏi.
“Không biết"
Chu Tự lắc đầu.
Tô Thi cầm túi chia quả cho từng người.
Mỗi người một quả.
Sau khi hai người Đông Phương Cảnh cầm lấy hai quả, lập tức cười từ chối nói:
“Không cần, không cần, hai quả là đủ rồi"
“Ta cũng đủ rồi.
Hạ Nguyệt nói theo.
"Ha?"
Vẻ mặt Tô Thi kinh ngạc:
“Quả này rất lợi hại, các ngươi không lấy nhiều hơn sao? Trái cây Chu Tự cho bình thường đều rất hiếm, ăn vào tu luyện rất thuận lợi đó"
Đông Phương Cảnh xấu hổ mỉm cười, tu luyện rất thuận lợi, đây là tiên quả sao?
Nhưng hắn vẫn khéo léo từ chối:
“Ta sợ không chịu nổi"
Hạ Nguyệt cũng từ chối theo.
Tô Thi cũng hết cách với họ, lập tức chia nhiều hơn cho Vân Tiêu tiền bối và Trình tỷ.
Thật ra cũng không cần chia cho nàng, lúc về đến nhà Chu Tự là có thể lấy được rất nhiều rồi.
Chu Tự không cho thì xin Nguyệt tỷ.
Nguyệt tỷ lựa chọn giảm một chút cũng có thể cho nàng rất nhiều.
Tối nay đến một chuyến, xem thử quả chín có mùi vị gì.
Nàng cầm lấy một quả về.
Chờ phân chia trái cây xong, Chu Tự lập tức hỏi Tô Thị có thể để Kim Quang Thần Chú mọc tay không.
Vẻ mặt Tô Thi ngây ngốc, chưa từng nghe qua chuyện này.
Buổi trưa, Chu Tự lập tức gọi điện thoại cho Nhị thúc.
“Nhị thúc, khi nào ngươi có thời gian rảnh, ta muốn đến thăm thúc.
Chu Tự hỏi.
“Ngươi muốn đến gặp ta sao, hay là muốn ta gặp ngươi?"
Tô Trần cười hỏi.
“Cái này..thế nào cũng được?
Chu Tự lập tức nói.
“Ngươi muốn làm gì?"
Tô Trần hỏi.
“Ta có hai chuyện nhỏ, muốn mời Nhị thúc giúp đỡ.
“Chuyện nhỏ? Cái gì vậy?"
“Một là liên quan tới Kim Quang Thần Chú, muốn hỏi thúc thử xem làm thế nào nó mới có thể mọc nhiều tay.
Thứ hai chính là muốn để Nhị thúc giúp đỡ rửa sạch một chút"
Đầu dây bên kia ừ một tiếng.
Sau đó nói:
“Đi đến nơi không có người, sau đó mở Kim Quang Thần Chú ra"
Chu Tự không nói gì thêm mà lập tức chạy tới phòng tập thể dục, sau đó mở Kim Quang Thần Chú ra:
“Được rồi"
“Dùng kim quang viết Kim Quang Thần Chú.
Tô Trần lại nói tiếp.
Chu Tự vừa cầm điện thoại di động vừa lặng lẽ viết Kim Quang Thần Chú.Trong nháy mắt lúc hắn viết xong, đột nhiên một vệt kim quang từ trên trời giáng xuống, rơi vào người hắn. Trong nháy mắt, hắn cảm nhận được Thiên Nhân hợp nhất, linh khí cả người giống như bị gột rửa một phen. Một hồi sau, Chu Tự mới tỉnh táo lại.
Lúc này nhìn về phía điện thoại di động phát hiện cuộc gọi vẫn đang tiếp tục.
“Nhị thúc, còn ở đó không?"
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười:
“Được rồi à?"
“Nhị thúc, ngươi làm sao làm được vậy? Thế mà lại cách không truyền pháp.
Chu Tự khiếp sợ.
Thiên Nhân hợp nhất quá lợi hại.
“Không tính là gì, nhưng ngươi muốn học cũng không học được.
Tô Trần cười nói:
“Bây giờ nói đến Kim Quang Thần Chú mọc tay như thế nào đi. Thật ra cũng không khó, quà mà ta tặng cho ngươi đã mở ra chưa?"
“Mở rồi"
Chu Tự nói.
“Thấy chín hạt châu chưa?"
Tô Trần hỏi.
“Thấy rồi"
“Đợi ta truyền cho ngươi đạo pháp Âm Dương Vạn Vật. Đến lúc đó chín hạt châu chia làm Âm Dương lưỡng cực, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Lại tạo hình cho hạt châu là có thể biến tay, rất đơn giản.
Nghe Nhị thúc nói xong, lòng tin của Chu Tự tăng lên rất nhiều.
Rất đơn giản là được rồi.
Cúp điện thoại, cửa không gian phía trước Chu Tự mở ra, sau đó một quyển sách rơi vào trước mặt hắn. Chu Tự:
"..."
Cái này cũng để gửi chuyển phát nhanh ư, có thể lật đổ ngành nghề này mất.
Sau đó, hắn lấy cuốn sách ra và bắt đầu đọc.
Hơi khó hiểu.
Hắn đọc cuốn sách ngay vào buổi chiều tại nơi làm việc.
Sau khi xác định không có vấn đề gì hắn mới đọc, nếu không công việc vẫn quan trọng hơn.
“Chu Tự, ngươi đang xem cái gì vậy?"
Đông Phương Cảnh tò mò hỏi.
“Nhị thúc của ta cho ta công pháp, ta cảm giác có chút khó khăn.
Chu Tự nói.
Quả nhiên không thể tin tưởng Nhị thúc, cái này quá khó.
Vì kiến thức không đủ, hắn đọc có vẻ không hiểu.
Dù câu có thể được hiểu, nhưng một số từ hoàn toàn không thể hiểu.
Cũng giống như nói cái gì mà Huyền Tẫn Chi Môn, đây là ở đâu?
Đột nhiên hắn phát hiện mình có thể học được Phá Thiên Ma Thể, thành phần vận khí quá cao, tuy rằng lúc đó cũng đã kiểm tra kinh mạch.
“Văn Viễn Cổ? Ngươi có thể đọc hiểu sao?"
Đông Phương Cảnh kinh ngạc nói.
“Đọc hiểu chứ"
Chu Tự nói.
Đây không phải là nền tảng sao?
Nguyệt tỷ, Thu tỷ đều biết.
Tô Thi cũng biết, đại lão bản và nhị lão bản cũng biết.
“Thật lợi hại"
Đông Phương Cảnh hâm mộ nói:
“Ta vẫn đang học, cái này rất khó học.
Khó sao? Chu Tự suy nghĩ một lát, gần như chưa đầy một năm hắn đã học được rồi.
Dù rất nhiều kiến thức không được học thì đọc hiểu từ.
Quả nhiên, mình quá siêng năng.
Lúc đi học, hắn cũng đè ép những người khác như vậy.
Vì quá siêng năng, những người đọc sách tốt nhìn thấy hắn đều sợ hãi.
Thực sự ngoài việc đọc sách chỉ là đọc sách.
Quá điên cuồng.
Lúc này, Tô Thi đi tới, hắn nhìn sách của Chu Tự và nói:
“Sách này ta đã đọc rồi, Âm Dương Vạn Vật, cha ta đã dạy ta.
“Tam lão bản, dạy ta đi"
Chu Tự lập tức nói.
Tô Thi sửng sốt, sau đó miệng lập tức đồng ý.
Sau đó Chu Tự nghe Tô Thị giải thích, dù không phải rất dễ hiểu, nhưng quả thật bắt đầu hiểu được rồi. Tam lão bản vẫn còn chút hữu ích.
1045 chữ