"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên?"
Đạo Chân Nhất hơi kinh ngạc.
Thật sự đặc biệt như thế sao?
Chỉ mới hai mươi ba tuổi, đạo ý đã tam phẩm, đối phương cũng rất lợi hại.
Như thế rồi mà vẫn chưa phải là hạn mức cao nhất?
Vậy gì mới là hạn mức cao nhất?
"Là nhân cách thứ ba"
Tô Thị lại giơ tay nói tiếp.
Lần này nàng đang ăn quýt.
Đôi mắt nàng vẫn híp lại, dường như quýt rất chua.
Chỉ là đám người Hình Ngọ không để ý tới.
"Tam phẩm đạo ý, hắn còn có thể làm gì?"
Hoa Thanh Tuyết nhìn thoáng qua Chu Tự, nàng vẫn không tin người này còn có thể lợi hại tới mức nào.
Chu Tự thu hồi Phá Thiên Ma Thể, đứng trước mặt Hoa sư tỷ.
Công lực ngàn năm vẫn đang vận chuyển trong thể nội, Khai Sơn Pháp cũng theo đó mà hiện ra.
"Nhân cách thứ ba vẫn phải ấp ủ à?"
Hoa Thanh Tuyết thấy Chu Tự mãi chưa có biến hóa gì thì mở miệng hỏi.
"Sư tỷ, ta ra tay đây"
Chu Tự nói rất nghiêm túc.
"Tranh thủ thời gian đi, một tên tiểu tử lông còn chưa mọc đủ như ngươi, còn có thể khiến ta bị thương ư?
Không thể nào, chắc chắn không thể Hoa Thanh Tuyết nói.
"Vậy sư tỷ chuẩn bị Chu Tự nói một cách chân thành.
Hoa Thanh Tuyết nhìn chằm chằm Chu Tự, muốn nhìn xem lần này hắn vận dụng lực lượng gì.
Nhưng chỉ trong chốc lát Chu Tự lại biến mất, thậm chí nàng còn không thể phát hiện ra ngay.
Sơ suất rồi.
May mà bản năng chiến đấu của thân thể khiến nàng bắt được thế công của đối phương.
Quả thật không thể tưởng tượng nổi.
"Táp Đạp Như Lưu Tinh Chu Tự đi tới trước mặt Hoa Thanh Tuyết rồi đá ra một cước.
Ầm!
Hoa Thanh Tuyết dùng cánh tay ngăn cản.
Làn sóng lực lượng chấn động mạnh mẽ, phun trào về bốn phương tám hướng.
Như cơn sóng thần.
Cây cối tan rã, đại địa sụp đổ, không gian bắt đầu vặn vẹo. Bọn người Hoàng Mông đối diện với loại khí tức này, cảm thấy mình sắp chết tới nơi rồi.
Trong lúc nhất thời, Đông Phương Cảnh và Hạ Nguyệt đều sợ tới nỗi ngã lăn ra đất.
Đối mặt với dư âm của lực lượng siêu phẩm, họ sợ hãi như chuyện đương nhiên.
Đây rốt cuộc là một đám người đáng sợ tới cỡ nào?
Họ đã hoàn toàn mất đi năng lực suy tư.
Đạo Chân Nhất cũng khó mà tin được, hắn không hiểu lực lượng của Chu Tự là gì, nhưng cũng đủ để so sánh với siêu phẩm.
Dù vẫn còn kém họ một chút, nhưng cũng không quá nhiều.
"Khai Sơn Pháp?"
Hoa Thanh Tuyết nhìn Chu Tự, nàng có chút khó mà tin được.
Nàng đã xác định được người trước mặt chính là sư đệ của mình.
Siêu phẩm hai mươi ba tuổi, không thể như thế được.Nhưng nàng cũng không định ngừng tay, mà muốn tiếp tục thử xem.
Chu Tự lại ra tay thêm lần nữa.
"Ngân An Chiếu Bạch Mã"
Hắn quét ngang chân.
"Thoát Kiếm Tất Tiền Hoành "Ngô Câu Sương Tuyết Minh"
Tốc độ của Chu Tự và Hoa Thanh Tuyết càng lúc càng nhanh, sóng khí hủy diệt hết thảy.
Đất đai tan rã, cây cối vỡ nát, không gian đều đang sụp đổ.
"Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.
Chu Tự ra quyền.
Ầm, hắn bị đánh lui trở về.
Lần này hắn không tiếp tục công kích, hắn đã xác định mình đánh không lại sư tỷ.
Chờ hai người dừng lại thì mọi thứ xung quanh mới bắt đầu khôi phục.
Đám người Hoàng Mông cảm giác như mình vừa tránh thoát khỏi một kiếp.
Mà đám người Tô Thi thì đứng như xem kịch, vừa xem vừa ăn.
Thu Thiển cũng chẳng hề có chút lo lắng.
Nàng lấy một trái nho xanh bỏ vào miệng.
Trước mặt Chu Ngưng Nguyệt vẫn còn một đĩa.
Tô Thi cũng chuyển từ bóc quýt sang bóc nho xanh.
Hình Ngọ nhìn Hoa Thanh Tuyết đang kinh ngạc thì cười nói:
"Sư muội, ta hỏi ngươi thêm một lần nữa, Chu Tự hai mươi ba tuổi, siêu việt phẩm cấp. Hắn đã đủ tư cách trở thành sư đệ của chúng ta chưa?"
Trong lúc nhất thời Hoa Thanh Tuyết khó mà mở miệng.
"Chưa đủ"
Mãn Giang Hồng họ khan hai tiếng rồi tiếp tục nói:
"Ta trả lời thay sư muội"
"Đúng, chưa đủ"
Tô Thi cũng nói.
"Ta cũng cảm thấy không đủ"
Chu Ngưng Nguyệt nhấc tay nói theo.
Hoa Thanh Tuyết:
"..?"
"Được rồi.
Hình Ngọ cười to rồi nói:
"Ta biết nội tâm Hoa sư muội kiên định, sao có thể vì chút thực lực ấy mà thừa nhận sư đệ của mình chứ? Chắc chắn không thể nào.
"Đúng vậy, không thể nào. Khụ khụ Mãn Giang Hồng họ khan nói.
Hoa Thanh Tuyết nhìn hai người, trong lúc nhất thời có chút ngẩn ra.
Đạo Chân Nhất cũng cảm thấy kinh ngạc, chuyện gì thế này?
Đã đến nước này rồi, sao vẫn còn tiếp tục?
Tiếp tục làm gì chứ?
"Ta..."
Hoa Thanh Tuyết muốn mở miệng.
"Ta biết chắc chắn ngươi chưa phục Hình Ngọ nói ngay.
"Không phải"
"Không phải sư đệ mà ngươi thừa nhận thì cũng không phải sư đệ của chúng ta"
Hoa Thanh Tuyết ngẩn người.
Cuối cùng là họ muốn gì đây?
"Được rồi, nếu Hoa sư muội của chúng ta đã còn điều thắc mắc, vậy Chu Tự mau để lộ nhân cách thứ tư của ngươi."
Hình Ngọ vô cùng kích động:
"Nhanh lên, dạy Hoa tiên tử của chúng ta đạo lý làm người"
Chu Ngưng Nguyệt nghe vậy thì sững sờ.
Sau đó nàng vội vàng dọn dẹp trái cây, dẫn theo Tô Thi lùi về sau.
Lùi thật xa mới ngừng lại.
Thu Thiển cũng vội vàng đi theo.
Đám người Hàn Tô nhìn thấy Chu Ngưng Nguyệt lùi lại thì cũng cảm thấy không đúng, vội vàng đi theo.
"Nhân cách thứ tư sắp xuất hiện rồi à?"
Vân Tiêu Tiên Tử cũng kích động khôn nguôi.
Đây là lần đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy nhân cách thứ tư.
1149 chữ