Quan sát xung quanh, Lý Lạc Thư phát hiện nơi này tất cả đều là người bình thường.
Không ai có lực lượng đặc biệt.
Thật kỳ lạ.
Chẳng bao lâu, bọn họ đến phía sau một cái cây lớn. Ở đây cũng có một ngôi nhà.
“Chính là bên trong, nhưng muốn gặp tộc trưởng phải qua tượng nữ thần trước.
A Mộc nhắc nhở.
Lúc này, Chu Tự thấy một bức tượng ở phía trước cái cây lớn.
Đó là bức tượng của một người phụ nữ.
Thoạt nhìn vẫn là thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi.
Nàng mỉm cười, hai mắt hơi nheo lại, trông giống như có nghi ngờ gì đó.
Có điều, trong pho tượng, hai con mắt hình như không giống nhau.
Cũng không biết khác biệt chỗ nào.
“Tại sao ta lại có cảm giác đã từng gặp nàng ở đâu rồi đấy?"
Chu Tự có chút nghi hoặc.
Nhưng trong lúc nhất thời lại không nhớ ra.
Cô gái như vậy theo lý thuyết sẽ rất dễ nhận ra, khí chất của nàng có chút không tầm thường.
Nhưng nhìn khuôn mặt này, thực sự không thể nhớ ra.
Bức tượng dù sao cũng không phải là tấm hình, muốn nhận ra rất khó.
Sau đó, hắn đi qua cũng không gây ra bất kỳ phản ứng nào.
Lý Lạc Thư cũng vậy.
Cái thứ này thật sự có hiệu quả không?
“Đây là đồ đằng của các ngươi à?"
Chu Tự hỏi.
“Đúng vậy. Nữ thần chính là đồng đẳng của bọn ta, sẽ ban cho bọn ta sức mạnh A Mộc suy nghĩ một lát rồi lại nói:
“Nhưng nữ thần nói, cho dù tượng đá sẽ ban cho bọn ta sức mạnh, đó cũng là do niềm tin mà tổ tiên của bọn ta tích góp đời đời kiếp kiếp mới có tác dụng, đóng vai trò giao tiếp với trời đất. Không hề liên quan chút gì đến nàng” Chu Tự:
Nữ thần này thực sự không giống lắm.
Thùng thùng!
A Mộc gõ cửa.
“Vào đi” Giọng nói bên trong rất mạng mẽ truyền ra.
Chu Tự cảm giác có chút không đúng, tộc trưởng không phải đều là người lớn tuổi sao?
Tại sao hắn cảm thấy bên trong là một người đàn ông trung niên vậy.
Ba người đi vào, Chu Tự thấy có một người cường tráng ngồi trên mặt đất.
Ngay lập tức, hắn cảm thấy người này hẳn là vệ sĩ của tộc trưởng.
Nhưng nhìn xung quanh, phát hiện ở đây chỉ có một người này.
“Ngài chính là tộc trưởng?"
Chu Tự kinh ngạc nói.
“Không giống sao?"
Người cường tráng hỏi.
Đối phương to khỏe vạm vỡ, dáng người cường tráng, dáng vẻ khoảng hai mươi tám hai mươi chín tuổi.
Tộc trưởng này có chút không tầm thường nha.
“Tộc trưởng trong tưởng tượng của ta chính là ngài.
Chu Tự nghiêm túc nói.
Lý Lạc Thư liếc mắt nhìn đại ca một cái, sau đó gật đầu theo:“Đại ca của ta nói rất đúng” “Thật sao?"
Tộc trưởng mỉm cười nói:
“Các ngươi từ đâu tới? Xem ra không phải của bộ lạc chúng ta, cũng không phải vùng lân cận.
“Hình như ngài không bất ngờ?"
Chu Tự nghi hoặc.
“Không có gì bất ngờ cả, đôi khi luôn có một số người kỳ lạ xuất hiện. Nghe nói là nữ thần của bọn ta cũng đột nhiên xuất hiện Tộc trưởng làm động tác mời.
Chu Tự và Lý Lạc Thư ngồi xuống và nói:
“Bọn ta đúng là đến từ nơi khác, có chút tò mò với nơi này. Muốn hỏi một chút về lịch sử của nơi này, tất nhiên bọn ta có thu hoạch thì hắc chắn sẽ giúp các ngươi. Về vực chủ kia bọn ta có lẽ có thể ứng đối một hai. Đương nhiên cũng chỉ cần một hai. Ta đây là một người có thực lực. Nhưng đừng sợ, thực lực của ta không được lắm, nhưng ta còn có một đại ca.
Chu Tự chỉ chỉ Lý Lạc Thư nói:
“Người này chính là đại ca của ta, hắn hành tẩu ở Cửu Châu kinh nghiệm phong phú, chắc chắn có thể nghĩ ra cách không tệ"
Lý Lạc Thư vội nói:
“Các hạ đừng nghe đại ca của ta nói bừa, hắn chỉ thích nói đùa với người khác. Ở trước mặt hắn, ta chỉ là một đề tài nói chuyện sau bữa ăn thôi, chỉ có hắn mới là Thần Nhân thật sự"
A Mộc đứng ở một bên lập tức không biết nói gì.
Chỉ có thể nhìn như vậy.
Lúc này, tộc trưởng nhìn qua hai người Chu Tự rồi nghiêm túc nói: “Ngươi cho phép ta hỏi một chút"
“Hỏi ai?"
Chu Tự nghi hoặc.
Lúc này tộc trưởng lấy ra một cái xúc xắc, hắn ném vào trong bát.
Xúc xắc xoay tròn.
Lúc Chu Tự thấy xức xắc dừng lại, nó hiển thị ra ba cái văn Viễn Cổ: Ta thấy được.
Vẻ mặt Chu Tự kinh ngạc:
“Đây là đang hỏi thăm nữ thần sao?"
Đoán mệng mà xem như vậy không phải là đang đùa giỡn sao?
Tốt xấu gì cũng phải có chút nghi thức.
“Không phải"
Tộc trưởng lắc đầu giải thích:
“Đây là hỏi ý kiến của lão tộc trưởng, ngươi cũng thấy rồi, ta còn khá trẻ tuổi rất khó đảm nhiệm chức tộc trưởng. Vì vậy, sau cái chết của lão tộc trưởng, ta thiêu tro cốt của ngài ấy và làm thành xúc xắc, có bất cứ quyết định gì đều sẽ hỏi qua ý kiến của ngài ấy. Rất linh thiêng. Tất nhiên trước đó ta đã hỏi ý kiến của ngài ấy, ngài ấy đã đồng ý.
Chu Tự và Lý Lạc Thư sững sờ tại chỗ.
Điều này cũng có thể ư?
Đây chính là ý đồ xấu thì đúng hơn?
“Vừa rồi lão tộc trưởng cảm thấy các ngươi có thể tin, như vậy các ngươi muốn biết cái gì thì cứ hỏi. Đến lúc đó nhớ giúp bộ lạc chúng ta là được rồi.
Tộc trưởng chân thành nói.
“Bọn ta vốn định là tới nơi này mở mang kiến thức một chút, sau đó muốn tìm được người đối thoại với bọn ta. Tất nhiên chuyện tìm người không cần phải vội, bọn ta sẽ tự mình tới. Bây giờ bọn ta rất tò mò, không biết ở chỗ này của các ngươi có truyền thuyết gì đó không, với lại, nữ thần của các ngươi là ai?"
Chu Tự đặt ra không ít câu hỏi.
1104 chữ