Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1295: Hết Áy Náy




"Vậy ta chờ các ngươi ở vùng ngoại ô Thanh Thành nhé?"

Chu Tự nói.

Chờ xác định được địa điểm, Chu Tự mới cúp điện thoại.

Sau đó hắn thấy Thu Thiển đang nhìn mình bằng ánh mắt mong chờ thì cười nói:

"Sư phụ ngươi sẽ tới ngay"

"Nàng trở về làm gì chứ? Chẳng ngày nào thấy mặt cả"

Thu Thiển quay đầu sang chỗ khác, rồi kéo tay Chu Tự đi ra ngoài:

"Ta ra ngoài nói với nàng vài câu"

"Thu tỷ, ngươi có nói lại được nàng không?"Chu Tự hỏi lại.

"Chẳng phải còn có ngươi sao? Bình thường ở nhà ngươi mạnh miệng lợi lại thế cơ mà?"

Thu Thiển nở nụ cười tươi.

Dường như nàng chỉ đợi Chu Tự mắng người, khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.

Trên đường đi, Chu Tự lấy phần Thượng Thương ra xem thì phát hiện có khá nhiều chữ mình không biết.

"Ngươi không thể đọc luôn bây giờ sao?"

Thu Thiển hỏi.

"Không thể, cơ thể ta không chịu đựng nổi, phải đợi tới lúc Ma Chủng lên đủ chín vòng của nhất phẩm, hoặc tiến vào siêu phẩm"

Chu Tự nói.

"Còn cần bao nhiêu thời gian?"

"Khó mà nói được, lần trước tấn thăng là hai tháng, lần này có thể là ba tháng. Tính dư dả thì nửa năm, có thể sẽ không kịp"

Đi ra ngoài, họ nhìn về một phía trời chiều, mặt trời đỏ lại càng thêm sáng tỏ, còn có dấu hiệu đi lên trên. Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ không còn nhiều thời gian nữa.

Mấy ngày nay thay đổi rõ ràng như vậy, đợi nửa năm kiểu gì chẳng long trời lở đất.

Hai người đứng dưới tàng cây một hồi, sau đó hư không bắt đầu xuất hiện vặn vẹo. Có hai người mặc ma pháp bào đi ra.

Một thiếu nữ và một thiếu nam ma pháp.

Đại thần Thời Không nhìn Chu Tự và Thu Thiển kinh ngạc thì cười nói:

"Tiểu Kính muốn vậy, ta cũng chẳng còn cách nào khác.

"Sư phụ ngươi quá đáng thật đấy, đại thần Thời Không ăn mặc như thế bị người khác nhìn thấy sẽ cười cho đấy, thần minh mà lôi thôi lếch thếch"

Thu Thiển vội vàng nói.

"Ta hiểu, ngươi lo phụ thân ngươi bị người ta chế giễu"

Tiểu Kính tiên tử gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

"Sư phụ, ngươi đang nói lảm nhảm gì đó?"

Thu Thiển phản bác lại.

"Được rồi, vi sư hiểu cả. Ngươi không cần giải thích"

Tiểu Kính tiên tử nói rồi nhìn về phía Chu Tự:

"Thu Thiển nhà ta có tốt không?"

Chu Tự ngăn đối phương tiếp tục nói, hắn đáp trả với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:

"Tiền bối nói sai một chuyện"

"Chuyện gì?"

Tiểu Kính tiên tử vô cùng kinh ngạc.

Đối phương tỏ vẻ nghiêm túc khiến nàng rất để ý.

"Giờ là Thu Thiển nhà ta"

Chu Tự nói rất đàng hoàng.

Tiểu Kính tiên tử:

"..."

Thu Thiển cũng thuận thế đi tới sau lưng Chu Tự.

Đại thần Thời Không thấy vậy thì cười nói:

"Ngươi nói xem lần này gọi chúng ta tới đây làm gì đi"

Tiểu Kính tiên tử cúi đầu, thở dài một tiếng rồi nói:

"Lúc xưa ta không từ mà biệt, trong lòng ta vẫn luôn áy náy tới nay. Bây giờ phát hiện nữ nhi đã thuộc về nhà người khác, ta...ta hết áy náy rồi"

Sau đó Tiểu Kính tiên tử nở nụ cười rất tươi, như giải thoát được gánh nặng.

Thu Thiển nhìn sư phụ của mình, cảm thấy rất khó chịu. Chu Tự cũng cảm thấy đầu óc của Tiểu Kính tiên tử không được bình thường.

Nhưng ngẫm lại cũng đúng, người bình thường làm gì có ai đi nghiên cứu thứ kinh khủng như vậy chứ. "Chúng ta tìm thấy hậu chiêu nữ thần Trí Tuệ để lại cho nữ thần Đại Địa rồi. Hơn nữa cũng xác định người lần trước ảnh hưởng tới Thu tỷ chính là nàng. Bây giờ hình như nàng đang ngủ say, phải dùng quyền hành thời không truyền lời vào đó khiến nàng tỉnh lại"

Chu Tự nói.

Tỉnh lại rồi thì hắn cũng dễ hỏi thăm vài vấn đề.

Nếu thành công thì tốt, thất bại cũng chỉ có thể tiếp tục chờ.

Dù sao nàng chắc chắn sẽ tỉnh lại trước khi chư thần trở về, nếu không cũng chẳng cần nhắc nhở.

Một lát sau, trước cánh cửa thứ bảy.

"Hậu chiêu của nữ thần Trí Tuệ?"

Đại thần Thời Không đi tới trước cánh cửa rồi nhìn thoáng qua bên trong.

Ánh mắt như xuyên thấu thời gian và không gian.

Nhưng hắn lại phát hiện mình không nhìn thấu được điểm cuối.

"Không hổ là thủ đoạn của nữ thần Trí Tuệ, có chút khó mà tưởng tượng nổi"

Đại thần Thời Không nói.

"Không được à?"

Chu Tự hỏi.

"Có lẽ được, chỉ cần tốn chút thời gian Đại thần Thời Không nói.

"Nếu các ngươi muốn gặp nữ thần Đại Địa thì có thể vào cánh cửa bên cạnh, nàng ở trong đó"

Thu Thiển nói.

Đại thần Thời Không và nữ thần Đại Địa là anh em, muốn gặp nhau là chuyện bình thường.

"Tiểu Diệp ở trong đó à? Vậy ta đi vào xem sao"

Tiểu Kính tiên tử kéo Thu Thiển đi về hướng cánh cửa đó.

"Sư phụ đợi chút, đại thần Thời Không còn chưa nói muốn đi hay không"

Thu Thiển vội nói.

"Ngươi gọi hắn một tiếng cha, có tác dụng hơn ai hết"

Tiểu Kính tiên tử nói.

"Ngươi kéo ta đi như thế này thì làm sao ta gọi?"

Thu Thiển ảo não đáp.

"Đợi đi ra rồi ngươi gọi, cho ngươi chút thời gian chuẩn bị tâm lý.

Tiểu Kính tiên tử cười nói:

"Đi vào gọi cô cô trước đã"

Chu Tự nhìn các nàng đi vào, sau đó lại nhìn về phía đại thần Thời Không:

"Nhạc phụ đại nhân không vào à?"

"Không, để Tiểu Kính vào là được rồi"

Đại thần Thời Không bất đắc dĩ cười nói:

"Ta đi vào tiểu Diệp lại nói ta, lúc này có lẽ nàng đang mơ ác mộng"

Chu Tự:

"..."

Đúng là không nên đi vào thì tốt hơn.

Đột nhiên hắn có thể tưởng tượng được dáng vẻ tức hổn hển của nữ thần Đại Địa. Dù sao Tiểu Kính tiên tử cũng là một trong những người mạnh nhất tu chân giới, nữ thần Đại Địa chỉ còn lại hậu chiêu bây giờ hoàn toàn không phải đối thủ của nàng.

1136 chữ