"Tất nhiên phải chỗ rồi, chỉ sợ tiếp đãi không tốt thôi"
Tần Văn Thành cẩn thận trả lời.
Những vị tiền bối này đến, họ thực sự sợ tiếp đãi không được chu toàn.
"Ta đã đào được một vò rượu từ sư phụ của ta, các ngươi chỉ việc chuẩn bị món ăn là được"
Hình Ngọ nói.
Thanh Long sửng sốt:
"Ngươi muốn kéo bọn ta xuống nước?"
Huyền Vũ:
"Quá nham hiểm"
Bạch Hổ:
"Rượu ngon phải không?"
Hình Ngọ:
"Sư phụ chuẩn bị cho con gái thứ hai đấy, nhưng tiếc là mãi mà không có"
Chu Tự sửng sốt, những người này không sợ chết sao?
Tuy nhiên, gia đình sư phụ đúng là không có con gái, cứ chôn mãi cũng rất lãng phí.
Ngay cả nhà nhị thúc có con gái cũng đã đào về uống luôn rồi.
Có lẽ là phụ thân cũng có chôn, và nhiều khả năng là cũng đã uống hết nốt.
Chu Tự lại nghi ngờ nhị thúc và phụ thân không hề chôn rượu cho con gái, mà chỉ vì lợi ích của mình thôi.
Sau đó, Chu Tự biết được tiệc đầy tháng sẽ diễn ra vào ngày 18.
Cũng chính là chủ nhật này.
Vừa hay mọi người đều có thời gian rảnh.
Còn lại chỉ có Tần Văn Thành là bận rộn, nhưng xem dáng vẻ dường như cũng chỉ mời mấy người họ.
Vậy nên cũng không phải quá bận rộn.
Thế nhưng Chu Tự đột nhiên nhớ ra vợ của Trần Chí Thành cũng sắp sinh.
Cũng cần quan tâm vị bạn học cũ này một chút.
Nhưng có lẽ tạm thời vẫn chưa sinh, dù sao vẫn chưa thấy họ đăng gì trong nhóm bạn bè.
Hắn gửi một tin nhắn qua.
Sau đó Trần Chí Thành trả lời:
"Đang trong phòng sinh"
Chu Tự:
"..."
"Thật trùng hợp? Có vấn đề gì không? Có muốn ta nhờ Bạch Hổ đến giúp không? Hình như nàng ta rất chuyên nghiệp"
"Không cần, không cần, bác sĩ nói rất suôn sẻ, vừa mới vào thôi, có lẽ không mất nhiều thời gian"
Trần Chí Thành lập tức nói.
"Tần Văn Thành, có nhớ không? Vợ hắn đã sinh con rồi, con trai"
Chu Tự gửi tin nhắn, lại tò mò hỏi:
"Nói mới nhớ, ngươi thích con trai hay con gái?"
"Ta biết hắn mới sinh con, ta có thông tin liên lạc của hắn, trước đây Giai Di có nói chuyện với họ, đã biết từ sớm rồi. Bây giờ ngươi mới biết? Đúng rồi, ta thích con gái"
Chu Tự:
"..."
"Sao ta lại biết muộn vậy nhỉ?"
Trần Chí Thành thắc mắc:
"Không phải họ nói ngươi đã ra nước ngoài một hai tháng rồi sao?"
Chu Tự sửng sốt, nghĩ lại cũng đúng, hắn chỉ mới trở về không lâu.
Trước đây hắn chỉ toàn lang bạt ở bên ngoài.
"Thôi chúng ta nói tại sao ngươi lại thích con gái đi "Vì bố mẹ ta chắc chắn thích con trai hơn, vì vậy ta cần phải thích con gái, như vậy Giai Di mới không có gánh nặng tâm lý, sinh ra con trai hay con gái đều không phải vấn đề gì lớn. Ngươi thích con trai hay con gái?"
"Con trai."
"Tại sao?"
"Vì ta đã có một cô em gái tám tuổi rồi, không cần một cô con gái nữa.
Đối phương:
"..."
Chu Tự cũng không quan tâm liệu hắn có hiểu hay không.
Một lúc sau, Thu tỷ bước ra. Một chiếc áo len form rộng màu hồng, quần ống bó màu trắng, với một lọn tóc dài xõa trên ngực, khí chất nổi bật.
"Trông đẹp không?"
Thu Thiển quay một vòng, nhẹ nhàng hỏi.
"Đẹp thì có đẹp"
Chu Tự gật đầu, nói tiếp.
"Chỉ là không đủ làm nổi bật vẻ đẹp của Thu tỷ"
"Vậy sao"
Thu Thiển cười nhẹ.
Sau đó vươn tay về phía sau, kéo chặt chiếc áo đang rộng thùng thình.
Ngay lập tức khuôn ngực to lớn hiện rõ mồn một, vòng hai càng lộ ra đường cong hoàn mỹ.
Nói liền với chiếc quần tây bó sát.
Chu Tự sửng sốt.
Thu Thiển thả tay ra, liếc mắt:
"Có đẹp không?"
Chu Tự cười lạnh, Yêu Nữ Ma Đạo, chỉ là thủ đoạn nông cạn lấy lòng bổn môn chủ mà thôi.
"Mua thôi, bộ quần áo này của Thu tỷ quá sành điệu"
Nghe vậy, Thu Thiển cười có chút đắc ý.
"Thủ đoạn nhỏ lấy lòng ngươi đúng không?"
Lúc này, Thu Thiển đi tới, nói nhỏ vào tai hắn:
"Đã lấy được lòng của ngươi chưa?"
Chu Tự gật đầu, không nói gì.
Sau đó Thu Thiển mỉm cười bước vào trong, định chọn một bộ khác.
Chu Tự không khỏi thở dài cảm khái, Thu tỷ quá lợi hại rồi.
Sau đó thì mua một chiếc áo khoác không quá dày, vừa hay để mặc vào mùa thu.
Thu Thiển rất thích mặc những chiếc áo khoác này.
Sau khi họ mua sắm xong, Trần Chí Thành gửi một tin nhắn đến.
"Vợ ta sinh rồi, là bé gái, nặng gần 3 cân, mẹ tròn con vuông"
Kèm theo đó là bức ảnh chụp đứa trẻ.
"Con gái của Trần Giai Di?"
Thu Thiển nghiêng người sang nhìn, vẻ mặt ngạc nhiên:
"Một đứa trẻ vừa sinh ra trông như thế này đây sao?"
Chu Ngưng Nguyệt lập tức kéo điện thoại của Chu Tự xuống, nhìn kỹ:
"Thật lạ, hỏi họ xem có tiện không, nếu thuận tiện thì chúng ta qua đó xem một chút.
Chu Tự:
"...Lần này lại phải mua nhiều quà lắm đây"
"Quà? Ta có sữa bột cho trẻ em đây"
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một hộp sữa bột kỳ lạ nói:
"Vị tiền bối nghiên cứu phát minh ra món này nói với ta rằng trẻ sơ sinh và trẻ em dưới mười tuổi ăn thứ này rất tốt"
Chu Tự sửng sốt:
"Nguyệt tỷ, lẽ nào ngươi vẫn uống cái này à?"
Khi đến bệnh viện, Chu Tự và những người khác nhìn thấy đứa trẻ đã nằm trong nôi, đang ngủ.
"Cái này tặng cho các ngươi"
Chu Tự cầm một hộp sữa bột đưa cho Trần Chí Thành.
"Sữa bột?"
Trần Chí Thành nhìn nó, tò mò hỏi:
"Là nhãn hiệu gì vậy?"
"Ta không biết, Bạch Hổ nói không sao, con của ngươi ăn được"
Chu Tự vẫn hỏi cụ thể Bạch Hổ, vì sợ đứa bé không thể ăn rồi xảy ra chút chuyện gì đó.
1095 chữ