Sau khi giao xong nhiệm vụ này, hắn hỏi Đại Thần Thời Không:
"Nhạc phụ đại nhân muốn ở lại đây hay đi du lịch lần nữa?"
"Ở đây có phòng để ở không?"
Đại Thần Thời Không hỏi.
"Có chứ, bên ngoài có rất nhiều, còn có kết nối với điện thoại, dụng cụ gia đình, mạng internet nữa Thu Thiển nói ngay lập tức.
Dường như rất hy vọng Đại Thần Thời Không có thể ở lại đây.
Tuy rằng đau đầu, nhưng khi có việc cần tìm sẽ dễ dàng hơn.
"Vậy sống ở đây một thời gian ha?"
Đại Thần Thời Không hỏi Tiểu Kính tiên tử.
"Được thôi"
Tiểu Kính tiên tử nở nụ cười.
Nhất thời, Thu Thiển chợt thấy hối hận.
Nàng cứ cảm thấy sau này nơi đây không còn an toàn nữa rồi.
Chu Tự cũng nghĩ tới cái gì đó, nhưng hắn không có gì lo sợ, dù sao hắn cũng ít lui tới.
Nguyệt tỷ và Thu tỷ thường xuyên đến là được.
Dù sao người chịu khổ vẫn là họ.
"Đã vậy thì chúng ta đi chọn nhà cho mọi người đi, ở khu này, hai người muốn sống ở đâu thì sống ở đó"
Chu Tự hào phóng nói.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy mình thật xa hoa, cả thành phố rộng lớn này đều là của hắn.
Bao nhiêu phòng như vậy, nơi nào cũng có thể dừng chân.
Trước đây vẫn còn rất nhiều căn bị hư hỏng, nhưng Thần Khuyển Đại Địa và những người khác rảnh rỗi sẽ bắt đầu sửa chữa và dọn dẹp, hiện đã có nhiều căn phòng có thể dọn vào ở rồi.
Về phần điện, đại lão bản đã dùng lá bùa bố trí, nếu có linh khí thì có thể tiếp tục phát ra điện.
Nhị lão bản cung cấp pháp bảo để lưu trữ điện.
Thanh kiếm nhỏ của hắn cũng có chức năng này.
Chu Tự phát hiện cả đại lão bản và nhị lão bản đều có chút lợi hại.
Còn tam lão bản thì sao?
Chu Tự đắn đo suy nghĩ, nhưng vẫn không thể nghĩ ra lợi thế nào khác ngoài ngoại hình xinh đẹp.
Cùng lắm là khi nào muốn về thì kéo về chung để làm dịu cơn giận của bố mẹ.
Sau khi sắp xếp xong nơi ở cho bố mẹ vợ, nhóm người Chu Tự mới rời khỏi thành Biên Giới.
Bây giờ trời cũng đã khuya, còn phải nghỉ ngơi để mai đi làm.
Nhân tiện còn nói về chuyện đại diện của thần minh.
Ngày hôm sau.
Khi Chu Tự đi làm, hắn lập tức tìm đến ba vị lão bản và nhóm Từ Từ ở sát vách.
Vân Tiêu tiên tử đưa Dao Di tiên tử cùng đến góp vui hóng chuyện.
Chu Tự:
"..."
Tại sao trong thư viện lại xuất hiện thêm một người khác nữa vậy?
"Dao Di không đến làm việc, nhưng trong thời gian này cô con gái của bạn học ngươi cần phải dùng linh khí để giúp cô bé khai thông một chút, đặt nền móng vững chắc, tạm thời Dao Di sẽ ở chung với ta trước, ở chung với ta thì không nên giúp ta chút việc sao?"
Vân Tiêu tiên tử nói.
Chu Tự chợt cảm thấy làm đồ đệ của Vân Tiêu tiên tử cũng thật vất vả.
Nhưng Dao Di tiên tử thực sự rất xuất sắc, nhưng đáng tiếc nàng ấy lại từ chối đại ca của mình, nếu không thì hôm nay dù thế nào cũng phải mai mối cho bằng được.
"Xin lỗi, sư phụ của ta lại gây thêm phiền toái cho mọi người rồi"
Dao Di tiên tử xin lỗi.Chu Tự:
"..."
"Giả kính trọng thôi, mọi người đừng quan tâm.
Vân Tiêu tiên tử vẫy vẫy tay, không để lại chút mặt mũi nào cho đệ tử. Chu Tự cũng không nghĩ nhiều, liền nói ra mục đích của lần gặp mặt này:
"Lần này chúng ta có một dự án, dự án này gọi là cứu rỗi thần minh"
"Là thế nào?"
Minh Nam Sở tò mò hỏi.
"Nói đơn giản là hồi sinh chư thần"
Chu Tự đáp.
"Hồi sinh chư thần? Không phải họ sắp trở lại rồi sao, ngươi hồi sinh ai chứ?"
Tô Thị tò mò hỏi.
"Những vị thần trở lại chính là những vị thần còn sống, ví dụ như Thần Quang Minh, nhưng người chúng ta hồi sinh là những thần minh đã chết, cũng chính là những Thần Thái Dương trong thành. Nói đơn giản chính là hồi sinh những vị thần trong thành của chúng ta"
Chu Tự nói.
"Việc hồi sinh các vị thần liệu có đẩy nhanh sự trở lại của chư thần không?"
Vân Tiêu tiền tử hỏi.
Chu Tự quay đầu nhìn sang:
"Chuyện này liên quan gì đến chúng ta?"
Vân Tiêu tiền tử:
"..."
"Đó là chuyện của Tịnh Thần Chu Vương, Liệt Dương Lý Chủ, Đại Đạo Tô Tôn, những nhân vật tiểu tốt như chũng ta dù làm gì cũng sẽ không tạo nên ảnh hưởng quá lớn.
Chu Tự nói thêm.
Mọi người nhất thời không nói nên lời.
"Vậy chúng ta phải làm sao để hồi sinh họ?"
Hàn Tô hỏi.
Những việc Chu Tự phải làm thường là những việc lớn, nên lần này cảm thấy không dễ dàng chút nào.
"Trở thành đại diện của thần minh và hướng dẫn tín đồ của thần, khi đó, ta sẽ sử dụng sức mạnh của hồng nguyệt để thu thập quyền hành của thiên hạ và hồi sinh họ"
Chu Tự nghiêm túc nói.
Khi đó, trên người hắn nhất định sẽ có hào quang vạn trượng và hiệu ứng tràn ngập trời đất.
Nghĩ thôi cũng thấy thú vị.
"Tại sao phải làm như vậy?"
Tô Thi hỏi.
"Vì sẽ có khả năng tìm được Nữ Thần Trí Tuệ"
Chu Tự đáp.
"Vậy sẽ cần bao nhiêu đại diện?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Thần Thái Dương, Thần Phong Bạo, Nữ Thần Băng Tuyết, Nữ Thần Đại Địa.
Chu Tự nói tên xong thì nói tiếp.
"Bốn người là đủ rồi"
Hắn lại nhanh chóng nhớ ra gì đó:
"Âm Túc và Từ đại ca đi cùng thì tốt, vì hai người khá là yếu Từ Từ và Âm Túc không nói nên lời, họ đúng là yếu thật.
Hạ Nguyệt và Đông Phương Cảnh ở bên cảm thấy không nói nên lời, họ đều là lục phẩm rồi, còn yếu sao?
"Ta, còn ta làm gì đây?"
Tô Thi hỏi.
"Ngươi có vấn đề gì sao?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
Tô Thị:
"..."
Ngươi không biết ta có ích lợi gì hay không sao?
1129 chữ