Lúc này, Chu Tự muốn đi tìm ba tia sáng lặng yên kia.
Tuy nhiên, nó đã biến mất không còn tăm tích từ lâu.
Hắn đứng yên trên khoảng không và nhìn ngắm thế giới vừa mới phát triển này, vào thời điểm này, khi loài người xuất hiện ngày càng nhiều, sức mạnh họ nắm giữ cũng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Thế giới cũng trở nên ổn định hơn, sự hỗn loạn không ngừng tiêu tan, ranh giới xuất hiện giữa trời và đất ngày càng xa xôi.
Con người càng mạnh thì biên giới thế giới lại càng xa.
Chỉ cần ánh mắt chạm vào sự hỗn loạn, hỗn loạn sẽ nhanh chóng rút lui, lộ ra một phần thế giới. Dường như thế giới ban đầu đã bị sự hỗn loạn bao phủ, cũng chỉ lộ ra một chút, nhưng lại có vẻ như thế giới cũng không lớn như vậy, vì cái nhìn của bọn họ, quy luật trời đất bắt đầu bao phủ lấy sự hỗn loạn.
Sau đó, thời gian trôi qua, Chu Tự nhận thấy rằng những người giành được sức mạnh đang dần biến mất.
Họ sống rải rác khắp nơi trên thế giới nhưng lại không hiểu làm thế nào để có được sức mạnh.
Khi người có sức mạnh chết đi thì không ai có thể sở hữu sức mạnh được nữa.
Và sau đó, những người này hoàn toàn biến mất.
Chỉ có một người đã dùng trí tuệ cả đời và một phương pháp đặc biệt để trốn trong một khe nứt kỳ lạ và nhờ đó thoát được cái chết.
Chu Tự thấy sự thăng trầm của cuộc sống trên thế giới, và các loài mới bắt đầu thống trị thế giới.
Còn họ dường như đã biết được sự tồn tại của sức mạnh trong thế giới cổ đại.
Vì vậy, họ bắt đầu tìm kiếm nguồn sức mạnh, Chu Tự theo dõi họ, theo dõi tất cả mọi thứ.
Hắn thấy những người này biến mất hết thế hệ này đến thế hệ khác, và sự tồn tại không phải con người cuối cùng đã dẫn dắt cả gia tộc và tìm thấy ánh sáng trong một hang động. Ánh sáng này sáng đến nỗi mọi người khi thấy nó sẽ nghĩ rằng nó quá bất thường.
Người này lục tung khắp thế giới và cuối cùng đã tìm thấy một thứ hoàn toàn không tồn tại giữa trời và đất.
Hắn biết rằng đây có thể là sức mạnh được ghi lại từ thời cổ đại.
Hắn để cả tộc người ở bên ngoài, thậm chí còn giao phó cho tộc trưởng đời tiếp theo.
Say khi làm xong những việc này, hắn sải từng bước lớn đi vào ánh sáng.
Tại thời điểm này, hắn được tắm trong sức mạnh, như thể hắn đã trở thành một tồn tại toàn năng trên thế giới này.
Sức mạnh tập trung trong tay hắn.
Có vẻ như đang ngưng tụ thành hình.
Hắn ngây ngẩn cả người, chờ đợi sức mạnh hiển lộ.
Chẳng mấy chốc hắn đã có một cuốn sách trong tay.
Là quyển sách vô danh.
Chu Tự đứng bên cạnh người này, hắn cũng nhìn quyển sách, đánh giá về kiểu dáng thì quả nhiên là quyển sách Hoang Cổ Kinh Thế Thư.
Nhưng hắn không chắc là quyển nào.
Không ngờ sức mạnh thực sự đã biến thành một cuốn sách, đây là điều mà hắn không ngờ tới.
"Sách?"
Người này cũng rất ngạc nhiên, rồi hắn mở trang bìa ra.
Đập vào mắt hắn là tất cả các mục đều trống.
Chu Tự vô cùng khó hiểu. Thiên thư không chữ?
Nhưng hành vi của người đàn ông này mới làm hắn ngạc nhiên, vì người này lại thực sự đang nghiên cứu cuốn sách này.
Lúc này, Chu Tự mới đột nhiên hiểu ra câu nói đó, thế giới trong mắt ta khác với ngươi.
Hắn không thể thấy chữ, nhưng trong mắt người này, cuốn sách lại đầy những chữ.
Chu Tự nhìn vẻ mặt của đối phương, dường như hắn không dám đọc quá nhanh, có đôi khi bí mật cần phải chậm rãi mở ra, kiểm tra.
Hắn đã đọc trong nhiều ngày.
Từ phấn khích đến bình tĩnh, từ bình tĩnh đến lĩnh hội, và cuối cùng là kinh ngạc.
Chu Tự không biết hắn đã đọc được gì, nhưng ảnh hưởng đối với hắn là rất lớn.
Khóa chặt cuốn sách, hắn im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Hóa ra là như vậy"
Lúc này hắn mới quay đầu nhìn ra ngoài, trong mắt hiện lên một tia không nỡ.
Nhưng rồi vẫn không rời đi.
Hắn cúi xuống nhặt một viên đá và bắt đầu ghi tên mình lên mặt sách.
Chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, thậm chí chỉ là một phù văn. Nhưng Chu Tự lại đọc hiểu những chữ đó- Hoang Cổ Kinh Thế Thư.
Sau đó, hắn dừng lại và do dự một lúc lâu rồi mới nói:
"Núi và biển là cội nguồn của chúng ta, vậy nên ta sẽ gọi nó là Sơn Hải Thiên"
Sau khi khắc xong những chữ này, hắn chậm rãi ngồi xuống, cuối cùng nhìn ra bên ngoài và nói:
"Ta đã tìm thấy sức mạnh cho mọi người rồi.
Giọng nói vừa dứt, ánh sáng ngưng tụ trên bầu trời cao, trong tích tắc xuất hiện ba phiến đá, người đàn ông bắt đầu lấy máu vẽ hoa văn lên chúng.
Ba khối đồ đằng từ đó xuất hiện.
Sau đó một mảnh rơi xuống trước mặt tộc này, hai mảnh còn lại bay ra xa.
Lúc này, những người đang chờ bên ngoài thấy một phiến đá đồ đằng được ném ra từ trong một luồng ánh sáng, sau đó tộc trưởng bị ánh sáng che phủ với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, và họ buộc phải rút lui.
Một thời đại mới đã bắt đầu.
Thời đại này sẽ chứng kiến rất nhiều người bắt đầu nắm giữ sức mạnh.
Không giống như những lần trước, lần này sức mạnh có thể học được.
Chứ không phải thiên phú.
Ánh sáng vẫn còn đó, nhưng gia tộc đó đã rời đi cùng với phiến đá. Không biết đi qua bao nhiêu người.
Một người đàn ông xé rách hư không mà đến.
Chân giẫm trên mặt đất, như đế vương của bầu trời.
Hắn đến trước ánh sáng, như thể hắn hiểu rằng đây là nguồn gốc của mọi sức mạnh.
1145 chữ