"Cảm giác thật kỳ lạ, rõ ràng không có ai, vậy mà lại cảm nhận được ánh mắt, có người đang ghi hình ta?"
"Ít nhiều cũng nên báo cho ta một tiếng, ta sửa soạn xong rồi hay ghi lại chứ Lẩm bẩm xong một câu, nàng ấy bắt đầu đi xuống.
Chỉ là sức lực đột nhiên không ổn định, cả người nàng bất ngờ ngã xuống dưới.
Một tiếng bịch vang lên, sau đó là một âm thanh đổ nhào.
Rồi tiếng la đau đớn.
"Âydaaaaa!"
Chu Tự:
"..."Đây có phải là Nữ Thần Trí Tuệ không?
Sao lại có cảm giác...
Chu Tự lắc đầu, thầm nghĩ hẳn chỉ là ảo giác thôi.
Thời gian trôi qua, Chu Tự lại gặp lại người đó, là người đã liên tiếp bắt đầu hai thời đại.
Hắn đang đứng trước một quầy hàng, bán bánh nướng.
Đúng lúc này, trước mặt hắn xuất hiện hai cô gái.
Một trong số họ mang theo ánh sáng, cả thế giới đều đang làm nền cho nàng ấy, như thể sợ nàng sẽ gặp điều gì bất trắc.
Và trong mắt nàng ta có một luồng khí màu tím.
Dường như nó có thể biến thế giới thành hư không chỉ trong chốc lát.
Người này đã nhìn thấy rồi, và sự xuất hiện của hắn là thuận theo thiên ý, vì vậy hắn nhìn thấy một cái gì đó mà người thường không thể nhìn thấy được.
Đó chính là nỗi khiếp sợ của cô gái trước mặt này, hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Hắn cúi đầu không dám nhìn thẳng, thân thể cứng đờ, vì sợ đối phương tiến lại gần.
"Hóa ra đây chính là Nữ Thần Trí Tuệ trong mắt hắn"
Chu Tự đã hiểu ra.
Lúc này dòng sông lịch sử lại bắt đầu tiến về phía trước.
Bầu trời đêm.
Nữ Thần Trí Tuệ đứng ở trên trời cao, đột nhiên một đạo khí tức màu tím chui vào thế giới, lúc này thế giới bắt đầu run lên, Nữ Thần Trí Tuệ bị một bàn tay mảnh khảnh trắng nõn bắt lấy, sau đó liền kéo lại.
Chỉ là khi Nữ Thần Trí Tuệ biến mất, thế giới dường như thiếu đi một thứ gì đó.
Đó là quyền hành của trí tuệ và may mắn, chuyện này mang đến một tác hại khôn lường đối với thế giới. Tuy nhiên, một ánh mắt xuất hiện, và với sự xuất hiện của ánh mắt này, cả thế giới dường như rơi vào bất động. Khoảnh khắc tiếp theo, Chu Tự nhận ra rằng phần còn thiếu của thế giới đã được thay thế bằng một thứ khác. Đánh giá từ cái nhìn hiện tại của hắn, dường như chính bản thân thế giới cũng không biết thứ gì đã bù vào quyền hành của trí tuệ và may mån.
Nhưng nơi đây quả đúng là một kênh do thám bí mật.
Xưa nay không có ai nói với hắn rằng Nữ Thần Trí Tuệ bị một bàn tay kéo đi, cũng không có ai nói có đôi mắt nào xuất hiện.
Có thể có một người nhìn thấy được, chỉ là phải xem hắn có dám nhìn hay không.
Chu Tự cảm thấy có lẽ hắn không dám.
Cũng giống như trí giả, không dám tiếp xúc quá nhiều với Nữ Thần Trí Tuệ.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, Chu Tự nhìn thấy một ông già đang chạy trốn trong rừng.
Ai đó từ phía sau dường như đang cố gắng bắt lấy hắn.
Chu Tự quay đầu nhìn lại và thấy rằng cả một ngôi làng đang bị tàn sát.
Là vì tranh giành quyền lực.
Lúc này, lão già vẫn còn đang chạy, hắn muốn trốn khỏi đây.
Khi hắn chạy sâu vào rừng thì không ngờ lại phát hiện ra một tia sáng, ánh sáng này mang theo một sức mạnh không thể tả nổi.
Trong cơn hoảng loạn và sợ hãi, ông lão bước vào ánh sáng.
Sau khi bước vào, ánh sáng bắt đầu tụ lại, hóa thành một cuốn sách và rơi vào tay ông lão.
Ngay lập tức, ông lão sững sờ, ông...không biết đọc chữ.
Nhưng không biết có phải ma xui quỷ khiến không, ông vẫn mở cuốn sách ra.
Và điều ngạc nhiên là ông ta đọc hiểu được cuốn sách.
Chẳng giống như những lần trước, ông ấy xem rất nhanh.
Không mất nhiều thời gian, ông đã đọc hết mọi thứ.
Khi đóng sách lại, ông vô cùng hào hứng:
"Ta có thể, ta bằng lòng"
Đúng lúc này, ba phiến đá ngưng tụ xuất hiện trước mặt ông lão.
Không chút do dự, ông lão thản nhiên vẽ một biểu tượng lên phiến đá.
Đây là tiên thiên đạo văn.
Đúng lúc này, ba đạo quang văn đi vào phía chân trời, biến mất không thấy tăm hơi.
Cùng lúc đó, một bóng người xuất hiện.
Hắn có vẻ hơi bối rối trước sự xuất hiện của mình.
Còn ông già trong ánh sáng dường như đã đến thời điểm đèn cạn dầu.
"Có cần giúp đỡ không?"
Người đó hỏi.
"Ngươi là ai?"
Ông già hỏi.
"Ta là ai? Ta là người giúp đỡ ngươi, không thương hại, không cảm thông, chỉ là đến đây thôi, sự xuất hiện của ta phù hợp với sự phát triển của trời đất và thuận theo thiên ý"
Người đó cười nói.
"Giúp ta viết vài chữ"
Ông già đưa sách ra và nói:
"Giúp ta viết...nhân hoàng"
Người đến nhận lấy cuốn sách, viết lên ba chữ Nhân Hoàng Thiên.
Sau đó ông già biến thành bộ xương chết.
Ba cuốn Hoang Cổ Kinh Thế Thư từ đó lưu truyền trên khắp thế giới.
Ai cũng muốn có được những bí mật thuộc về cuốn sách.
Chu Tự đã nhìn tất cả những điều này và cuối cùng tìm ra nguồn gốc của mọi thứ.
Do đó, ba cuốn sách này thực ra đã mất đi sức mạnh, nhưng chúng đã từng là vật mang ba sức mạnh khác nhau. Bản thân nó tượng trưng cho cái nhìn của sự khởi đầu của đất trời.
1080 chữ