Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1336: Thần Sứ




Đây dù sao cũng không phải tông môn của bọn họ, vì vậy chỉ có thể tiếp tục đợi thêm một thời gian nữa, nếu mọi việc suôn sẻ thì nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Nếu cứ kết thúc như thế này thì thật tốt, không để lại bất kỳ bóng ma tâm lý nào cho những người này.

"Nhã Mã nói ngươi từng bảo ngươi cũng là Thần Sứ, lát nữa có muốn lên thử không?"

Tạp Tháp đột nhiên nói.

"Yo, đại huynh đệ cũng nghĩ mình là Thần Sứ hả?"

Đồ Gia cùng những người khác nói đùa.

"Có thể đi lên thử sao?"

Minh Nam Sở có chút kinh ngạc.

"Tại sao lại không được? Chỉ cần đưa thức ăn thôi, nếu mọi người tò mò, thì không cần phải làm thế.

Tạp Tháp nói.

Minh Nam Sở gật đầu, chẳng hạn như trò chơi, nếu người khác muốn ngươi chơi thì sẽ được miễn phí, còn nếu ngươi chủ động muốn chơi, thì phải trả tiền.

Một đạo lý.

Ầm ầm!

Có một tiếng sấm đột ngột vang lên, sau đó là một cơn gió mạnh.

Lúc này, có một bóng người lướt đi trên gió, cưỡi gió tiến đến.

Một lúc sau, hắn đáp xuống trên tế đàn, và một số người khác cũng từ trên không đáp xuống.

Là người từ bộ lạc Hỏa Diễm.

"Màn xuất hiện này đúng là hoành tráng thật.

Minh Nam Sở nói.

Tương tự như Thánh Tử Ma Đạo, đều khá quan tâm đến các hiệu ứng đặc biệt.

Ai có thể nghĩ rằng đường đường là Thánh Tử Ma Đạo nhưng không phải theo đuổi cảnh giới, mà là hiệu ứng đặc biệt.

Ai bảo hắn đã đến đoạn cuối của đại đạo làm gì.

"Là hắn?"

Tạp Tháp hơi ngạc nhiên.

Minh Nam Sở kinh ngạc:

"Đại ca quen sao?"

Hắn nhìn về phía trên tế đàn, lúc này có một thanh niên đang đứng trên đó, trông chừng hai mươi tuổi.

Quả thực có chút thực lực, nhưng cũng chỉ khoảng bát phẩm, ngọn gió vừa rồi đáng ra hắn không thể sử dụng được mới phải.

Nhưng sức mạnh quả thực bắt nguồn từ hắn, điều này thật kỳ lạ.

Như thể đã mượn vật bên ngoài, nhưng lại có vẻ như Phong Bạo phù hợp với hắn hơn.

"Đây là con rể của ta"

Tạp Tháp cau mày:

"Không học võ thuật, cả ngày chả bao giờ chăm chỉ làm việc, vợ con đói cũng chỉ biết giương mắt mà nhìn. Nếu bọn ta không thường xuyên gửi đồ qua, không biết chúng sẽ đói tới mức nào nữa"

"Tỷ phu ư"

Nhã Mã ngạc nhiên nói.

Minh Nam Sở sửng sốt một lúc, không ngờ lại là con rể của Tạp Tháp.

Gia đình mà hắn gặp đúng là không đơn giản chút nào.

Chuyện gì cũng là của nhà họ hết.

"Tỷ phu là Thần Sứ?"

Em trai Nhã Mã hỏi.

"Làm sao có thể?"

Tạp Tháp không thể tin được.

Một người như vậy mà cũng có thể làm Thần Sứ, vậy Thần Biển chắc chắn bị mù lòa rồi.

"Lôi Đức, ngươi nói ngươi là Thần Sứ? Bây giờ có thể đi lấy quyền trượng rồi"

Một lão giả đứng bên cạnh nói.

Những người khác cũng thúc giục.

Tạp Tháp phun ra một ngụm nước bọt và nói:

"Hắn sao?"

Âm thanh lớn đến mức Lôi Đức ở trên cũng nghe thấy.

Hắn trừng mắt nhìn Tạp Tháp, nhưng không nói gì mà đưa tay ra để thu thập sức mạnh Phong Bạo và giáng một đòn vào tế đàn.

Với một tiếng nổ, cây quyền trượng bằng đá từ dưới bàn thờ chầm chậm bay lên.

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào tế đàn, muốn xem liệu Lôi Đức có thể làm cho quyền trượng tỏa sáng hay không.

Minh Nam Sở cũng đang nhìn chằm chằm, muốn xem quyền trượng này sẽ biến thành như thế nào.

Lúc này, Lôi Đức đi đến trước mặt quyền trượng, quyền trượng cao bằng hắn, hắn hít sâu một hơi, không chút do dự đưa tay nắm lấy giữa quyền trượng.

Sau đó cố gắng nhấc nó lên.

Hắn dùng hết sức lực của mình, lúc này cây quyền trượng có vẻ như không thể nào dịch chuyển bỗng đột nhiên lung lay.

Sau đó, một tia sáng lung linh tỏa ra trên quyền trượng.

Nhưng chẳng bao lâu sau Lôi Đức liền buông tay.

Nhưng dù vậy những người bên dưới đều lặng ngắt như tờ.

Bởi vì trong vô số năm qua, không một ai từng di chuyển được quyền trượng, và cũng không một ai có thể khiến quyền trượng tỏa sáng.

Nhưng Lôi Đức đã làm được.

Hắn thực sự là một Thần Sứ của thần minh.

Lôi Đức vẻ mặt vui mừng, hắn biết hắn có thể làm được mà.

Sau đó hắn quay đầu nhìn Tạp Tháp đang ngẩn người, quát:

"Tạp Tháp, sau này ngươi không được phép la hét mắng mỏ ta nữa, ngươi không có tư cách Minh Nam Sở cảm thấy đối phương trở thành Thần Sứ hình như là vì chuyện này?

Những người này đúng là kỳ quặc.

Nhưng nhìn phản ứng của những người này, hắn có vẻ chắc chắn rằng chỉ cần hắn rút được quyền trượng ra, hắn cũng có thể khiến tất cả mọi người tuân theo.

Lúc này, Tạp Tháp đỏ bừng mặt, không nói được lời nào.

Đối phương thật sự là Thần Sứ, hắn thật sự không thể nào la hét với hắn ta được.

Nhã Mã nhìn Minh Nam Sở chằm chằm, dường như muốn hỏi điều gì đó.

Lúc này, Minh Nam Sở đang do dự không biết có nên đi lên không.

Nhưng mà, nhìn thấy một số người bắt đầu thảo luận, làm cho hắn có chút bất lực, còn lễ tế như đã nói thì sao?

Tại sao không tiếp tục?

"Có thể phải đổi một ngày khác để cúng tế rồi, Thần Sứ xuất hiện thì nhiêu đây tế phẩm là không đủ, ít nhất là không đủ long trọng"

Mẹ Nhã Mã nói.

Minh Nam Sở:

"..."

Trong lúc tuyệt vọng, hắn chỉ có thể giơ tay lên.

Lễ tế nhất định phải được thực hiện ngay hôm nay, không thể chờ đến ngày mai.

Vậy thì nhiệm vụ sẽ thất bại.

"Thần Sứ đại nhân, ta có chuyện muốn nói.

Thanh âm của Minh Nam Sở làm chuyển động tu vi.

Mọi người đều sẽ nghe thấy câu nói này của hắn.

Quả nhiên, đám đông xung quanh đã định thần lại và nhìn sang.

"Chuyện gì?"

Lôi Đức giận dữ hỏi.

Đối phương đứng bên cạnh Tạp Tháp, vừa nhìn đã biết chả phải hạng tốt đẹp gì.

"Ta muốn thử xem liệu ta có thể rút quyền trượng ra không"

Minh Nam Sở nói.

Khi giọng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Gia đình Tạp Tháp càng ngạc nhiên hơn.

Hai mắt Nhã Mã sáng lên, nàng vẫn luôn cảm thấy những gì ban đầu Minh Nam Sở nói có thể là sự thật.

1150 chữ