Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 207: Ngươi Vừa Nói Gì




Hầu Trầm lắc đầu, quả thực cái này hắn không dám chắc, không dám tùy tiện nói.

Thôi vậy, lúc nào bảo Thu tỷ xem thử.

Thu tỷ là Thần Minh chi nữ, khả năng sẽ biết dùng, không thì hỏi Nguyệt tỷ cũng được.

Nguyệt tỷ có thể hỏi cha mẹ, có lẽ sẽ có được đáp án.

Nếu vẫn không có đáp án, vậy thì tự mình nghiên cứu.

"Đúng rồi, các ngươi có hứng thú với tòa thành này không?" Chu Tự nhìn về phía Hầu Trầm cùng Đại Địa Thần Khuyển.

"Đạo hữu định làm gì?" Hầu Trầm hỏi.

"Thăm dò tòa thành này Chu Tự nói với Hầu Trầm cùng Đại Địa Thần Khuyển:

"Nếu các ngươi rảnh mà có hứng thú có thể thử thăm dò tòa thành này, gặp nguy hiểm thì gọi ta, nhưng mà có phát hiện gì bất ngờ thì phải nói cho ta biết. Đương nhiên, nếu các ngươi tìm được trang bị gì, ta cũng không cần"

"Đạo hữu nói đùa"

Hầu Trầm lập tức khiêm tốn nói:

"Tòa thành này là do đạo hữu đánh hạ, vốn dĩ Hầu mỗ cũng có chút hứng thú, vừa nãy còn nghĩ làm sao để đạo hữu đồng ý cho tại hạ thăm dò. Bây giờ không cần lo lắng nữa rồi, có điều đạo hữu cứ yên tâm. Bất kể phát hiện cái gì, hay đạt được cái gì, đều sẽ nói cho đạo hữu, giao cho đạo hữu"

Trong lòng hắn vui mừng như điên, được Thánh Tử Ma Đạo cho phép, vậy là hắn có thể quang minh chính đại dò xét nơi này, thậm chí tìm được thứ hắn muốn tìm.

Hắn muốn biết hướng đi của Thần Minh.

"Gia, ta cũng rảnh lắm"

Đại Địa Thần Khuyển lập tức nói.

Chu Tự gật đầu, đột nhiên cảm giác nuôi được một con chó cũng rất tốt.

Nhất là nuôi thả.

Ăn ở đều không cần lo.

Sau khi xác định Chu Tự muốn đi ra, Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm định sẽ đi thăm dò trước.

Nhưng mà vì lý do an toàn, Hầu Trầm vẫn nói bóng gió chuyện trận pháp ở lối ra.

Mãi cho đến nay, người kia vẫn chưa từng xuất hiện. "Không cần để ý, lát nữa ta đi xin trận pháp, cho các ngươi có thể tùy ý mở ra đóng lại"

Chu Tự trả lời Hầu Trầm.

Có vậy Hầu Trầm mới yên tâm, đối phương cũng là người của Thánh Tử.

Cái này hợp lý.

Khi Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm bắt đầu thăm dò, Chu Tự bèn đi đến cửa thành.

Chốc lát, hắn đã tới chỗ cửa thành, tín đồ đóng cửa kia vẫn ngồi xổm ở một góc hẻo lánh như cũ, cửa cũng khép lại, chỉ để lại một khe hở.

Quả nho xanh dưới đất đã không thấy tung tích từ bao giờ.

Tín đồ đóng cửa này thật kỳ quái, sống được đến bây giờ cũng không dễ gì.

Đại khái ăn đánh không ít.

Sau đó Chu Tự mở cửa, đứng chờ Thu tỷ và Nguyệt tỷ.

Trong lúc chờ đợi, hắn lấy Biên Giới Thạch ra nghiên cứu, hắn thử dùng năng lượng của ma chủng thăm dò nhưng không có bất kỳ hiệu quả gì.

Lại dùng cả Chu Thiên Linh Khí Đoàn, vẫn không có bất cứ tác dụng gì.

Công lực ngàn năm không thể nào giải phóng, hết cách rồi.

Nhưng mà hắn phát hiện khi công lực ngàn năm tới gần chuôi của thanh Lê Minh Chi Kiếm kia, sức mạnh của kiếm lập tức trỗi dậy, có vẻ như không phục.

Sau đó mới có thể vung ra một kiếm.

Nhưng thói quen luyện võ nhiều năm cho hắn biết, một kiếm kia có hình thức nhưng chẳng có nội hàm.

Nói trắng ra, hiệu quả này không phải của hắn mà là của kiếm.

Không có ý nghĩa.

Sau đó Chu Tự dùng các loại biện pháp nhằm vào Biên Giới Thạch, hỏa thiêu, tưới nước, sét đánh, chiếu sáng.

Phương pháp có thể dùng dường như đều dùng hết rồi, nhưng không có bất kỳ tác dụng gì.

"Xem ra phải giao cho Nguyệt tỷ rồi"

Nguyệt tỷ tương đối tinh thông trận pháp, có lẽ cũng có hứng thú với cái này.

"#¥%"

Đột nhiên có âm thanh truyền tới, là giọng của tín đồ đóng cửa ở trong góc.

Chu Tự nhìn sang, thấy tín đồ đóng cửa đang nhìn sang phía hắn, là đang nhìn Biên Giới Thạch.

Thấy Chu Tự phát hiện ra nàng, tín đồ đóng cửa lập tức thu cái đầu lại, trốn ở trong góc.

Đáng thương, bất lực, nhỏ bé.

"Ngươi vừa mới nói cái gì?"

Chu Tự tò mò hỏi.

Vừa nãy hắn có nghe được giọng nói của đối phương, nhưng rất kỳ quái, hệt như Viễn Cổ văn vậy, nhưng cũng không giống lắm.

Lúc này tín đồ đóng cửa viết lên mặt đất mấy chữ tương đối phức tạp.

Sau đó nàng lại đọc lại một lần.

"#¥%."

Chu Tự học được liền đọc to với Biên Giới Thạch.

Không được.

Phải viết lên sao?

Hoặc là hắn hiểu sai ý rồi? Không liên quan gì tới Biên Giới Thạch hết?

Sau đó Kim Quang Thần Chú trong tay ngưng tụ kim quang, ngay sau đó bắt đầu viết lại dòng chữ kia lên Biên Giới Thạch.

Không biết là văn tự gì.

Tu chân giới chỉ có ngần ấy địa phương, văn tự còn phân ra nhiều loại như vậy.

Vừa học được một chút Viễn Cổ văn, lại thêm một loại đọc không hiểu.

Chẳng lẽ là chữ chưa học đến?

Chu Tự không biết, hắn chỉ viết lại chữ kia, sau đó đọc lại một lần.

Xoạt!

Tiếng nói vừa dứt, mấy chữ hắn viết bị Biên Giới Thạch hấp thu.

Tiếp đó, văn tự bên trong Biên Giới Thạch bắt đầu chuyển động, tinh không phun trào, sao trời chuyển động.

Nhìn tất thảy mọi chuyện, Chu Tự cảm thấy có một lực hút, sau đó toàn bộ tâm thần đều bị hút vào trong.1022 chữ