Hắn cúi đầu không định nói tiếp nữa, chỉ là vừa mới cúi đầu thì nhìn thấy một chỗ khá thu hút tầm mắt, không khỏi chăm chú nhìn thêm.
Thu Thiển cúi đầu nhìn xuống, sau đó xoay người lại.
Cũng không cười xấu xa nữa.
Nàng đưa tay đặt ở trước người đè quần áo xuống, sau đó phát hiện phía trước lộ ra rõ ràng hơn, trong lúc nhất thời cảm thấy cái váy này trơn quá.
Chu Tự cũng không để ý, mà là khá tò mò về vết thương của Thu Thiển:
"Không phải Nguyệt tỷ biết Trị Dũ Thuật sao? Cái này cũng sẽ để lại sẹo sao?"
"Là nhánh cây tương đối đặc biệt, lực lượng của nó cũng đặc biệt, cho nên sẽ có ảnh hưởng"
Thu Thiển trả lời.
Chu Tự gật đầu, thì ra là như vậy.
"Trước kia ngươi từng giúp người khác sấy tóc sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Đâu có đâu, ngay cả tóc của mình ta cũng không sấy"
Chu Tự lắc đầu.
Tóc của hắn không dài, gội xong đều chờ nó khô tự nhiên.
Trừ khi là quá muộn.
Nhưng mà có đôi khi cảm thấy quá muộn, thì sẽ học tập một hồi, tóc khô rồi mới đi ngủ.
Khi còn bé chăm chỉ thật.
"Lúc đi học ngươi ngồi ở hàng trước hay là hàng sau?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Phần lớn đều là hàng sau, khi học tiểu học ngồi ở hàng trước, khi đó học tương đối tốt, cho nên ngồi ở hàng trước. Khi học cấp hai, vì ta là một trong số những người có vóc dáng cao nhất trong lớp, nên phải ngồi hàng sau."
Chu Tự giúp Thu Thiển sấy tóc, tùy ý trả lời.
Chuyện thế này cũng không cần suy nghĩ nhiều, là thế nào thì hắn nói như thế nấy.
Nhưng mà hắn phát hiện một chuyện, âm thanh của cái máy sấy tóc này vẫn rất lớn, phải đi mua một cái có âm thanh nhỏ, công suất nhỏ một chút thì nhỏ một chút.
Như thế cũng có thể sấy lâu hơn.
"Hàng trước là nam sinh hay là nữ sinh?"
Giọng nói của Thu Thiển lại truyền đến lần nữa.
"Hai nữ sinh, hình như từ trước tới nay đều là hai nữ sinh Chu Tự suy tư một hồi rồi đáp.
Hình như từ tiểu học đến cấp ba đều là như vậy.
Lúc hắn đi học vẫn là hai người một bàn, về sau nghe nói thay đổi, hình như là một người một bàn, chẳng thú vị gì cả.
"Nghe nói người ngồi ở bàn sau, sẽ kéo tóc của bạn học nữ ở bàn trước, ngươi đã từng kéo chưa?"
Thu Thiển nhìn về phía trước dáng vẻ giả vờ như rất tùy ý.
"Không có, nhưng mà ta từng bị báo cáo" Nói đến đây Chu Tự lập tức nghĩ đến chuyện khi học cấp hai, có chút tức giận:
"Khi đó người ngồi cùng bàn với ta kéo tóc của bạn học nữ ngồi trước ta, sau đó đối phương nói với giáo viên, nói là do ta kéo. Hại ta bị chủ nhiệm lớp gọi đến nói chuyện, nếu không phải ta học tập tốt, chắc có lẽ phải gánh nỗi oan ức này. Ta nói với giáo viên, ta đang toàn tâm toàn ý học tập, bàn trước đổi người lúc nào cũng không biết, sao lại đi kéo tóc? Giáo viên bị ta làm cho cảm động"
"Sau đó thì sao?" Thu Thiển hỏi.
"Sau đó người ngồi bàn trước của ta trở thành bạn gái của người ngồi cùng bàn với ta, yêu sớm, bị ta báo cáo"
Chu Tự nói.
"Sau đó nữa thì sao?"
Thu Thiển đột nhiên hứng thú.
"Sau đó nữa họ bị mời phụ huynh, hai vị phụ huynh vừa gặp thì ưng ý ngay, thế mà lại ngầm thừa nhận chuyện này.
Chu Tự cảm thấy chuyện này phát triển không đúng cho lắm.
Học tập thật giỏi không tốt sao?
"Sau này họ có chia tay không? Nghe nói yêu nhau khi đi học dễ chia tay nhất.
Giọng nói của Thu Thiển mang theo ý cười.
Cảm thấy những trải nghiệm của Chu Tự thật thú vị.
"Hình như họ cùng nhau cố gắng học tập, sau đó cùng học ở một trường cấp ba, rồi cùng lên đại học. Trước khi ta tốt nghiệp không lâu, nhận được ảnh chụp đăng ký kết hôn của họ. Hắn nói, cảm ơn ta lúc đầu đã báo cáo họ.
Ha ha."
Chu Tự mặt không biểu cảm nói.
"Phụt-"
Thu Thiển ôm bụng cười phá lên.
"Thu tỷ ngươi đừng nhúc nhích lung tung, tóc vẫn còn đang trên tay ta"
Chu Tự lập tức nói.
Cười một hồi, Thu Thiển mới tiếp tục dựa trên ghế cao, để Chu Tự sấy tóc cho nàng.
"Khi đó ngươi có cảm xúc gì?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Chúc mừng thôi, sau đó gửi cho họ 99 tệ tiền mừng. Hôn lễ thì không tham gia.
Dù sao cũng là hôn sự do ta thúc đẩy, tặng tiền mừng cũng là chuyện nên làm"
Chu Tự nói.
Về phần khi còn bé tại sao lại làm như vậy, ai biết được chứ, có lẽ là do tức giận.
Suy nghĩ kỹ một chút cũng cảm thấy thật sự thú vị.
Đương nhiên, bây giờ hắn cũng có ý khác, chờ đến khi nào đi đăng ký kết hôn với Thu tỷ, hắn cũng sẽ gửi ảnh chụp cho họ, khoe khoang một chút.
Bạn gái thôi mà, ai không có?
Hứ, hắn không có, hắn lập tức có vị hôn thê luôn.
Nhưng mà cũng giống vậy.
"Học tập thú vị đến vậy sao?"
Thu Thiển ngồi ngay ngắn, không nhúc nhích lung tung.
"Có thể trở nên mạnh hơn đó"
Chu Tự nhẹ nhàng sấy lên tóc Thu Thiển, không dám trực tiếp sấy vào đầu.
Dễ bị bỏng.
Một lát sau, Chu Tự tắt máy sấy đi, tóc đã khô rồi.
Không có bỏ sót bất kỳ một chỗ nào.
Thu Thiển đứng lên, nàng di chuyển đến trước mặt Chu Tự, nói:
"Dua tay ra, hai tay."
1077 chữ