Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 23: Ấn Tượng Sâu Sắc




Chu Tự khó hiểu.

Có điều cũng không hắn cũng không quá lo lắng, hắn cảm thấy trong ba người, ngoại trừ Minh Nam Sở ra thì những người khác đều không đáng đánh.

Có lẽ một quyền là giải quyết được.

Còn về thân phận nhân vật phản diện của mình, tốt hơn hết là không nên để bị phát hiện.

Hắn muốn làm người tốt, nhưng cha mẹ lại để cho hắn kế thừa thân phận nhân vật phản diện.

Thành viên của Ma môn, Thánh Tử Ma Đạo.

Trong nhà còn có một người chị, Thánh Nữ Ma Đạo.

Sau thời gian nghỉ trưa, Chu Tự trở lại thư viện.

Lúc này có rải rác khách nhân đang đọc sách trong đó.

Đọc sách miễn phí.

Đi đến quầy, hắn nhìn thấy có hai người đang tìm sách.

“Tối nay Thập Nhị Tịnh Đường chắc chắn sẽ đem theo rất nhiều Hắc Thử, ta không thể tiếp tục làm bình hoa nữa, ta phải giết vài con để mở phong ấn cho linh kiếm của ta.”

Tô Thi miệt mài tìm sách:

“Ta nhớ là có (Linh Thú Đồ Giám), để ở đâu rồi?”

“Ta làm sao biết được? Ngươi tự để mà, còn bảo ta đến giúp ngươi tìm. Lần sau tìm Hàn Tô ấy.”

Minh Nam Sở đang ngẩng đầu lên kiểm tra những cuốn sách trên tủ sách.

“Hàng thứ hai từ dưới lên, ô thứ ba từ trái sang, cuốn thứ ba.”

Giọng nói của Chu Tự đột nhiên vang lên phía sau hai người.

Tô Thi quay đầu lại nhìn Chu Tự một cái, sau đó tới tìm vị trí được chỉ.

“Ở đây thật này.”

Nàng có chút kinh ngạc.

“Sao ngươi lại biết vậy?”

Minh Nam Sở bất ngờ nhìn Chu Tự.

“Sáng nay lúc sắp xếp giá sách có nhìn thấy, tiện thể nhớ được.”

Chu Tự đeo thẻ công tác vừa nhận sáng nay lên và nói.

“Đều nhớ được hết sao?”

Minh Nam Sở tò mò hỏi.

“Không đến mức đấy, chỉ là có ấn tượng khá sâu sắc với mấy cuốn sách kỳ lạ.”

Chu Tự giải thích.

Sáng nay quả thực có nhìn thấy cuốn đồ giám đấy, nó được ghi lại khá chi tiết.

Nhưng mà có quá ít chữ, đọc hơi khó chịu nên hắn không đọc nữa.

Cuốn đồ giám đó tương tự như Sơn Hải Kinh, cho nên hắn cũng không nghĩ nhiều về nó.

Bây giờ xem ra đó không phải là một cuốn sách bình thường.

Thập Nhị Tịnh Đường, Hắc Thử.

Khiến hắn nhớ tới con chuột có hình thể cường tráng, mắt biết phát sáng tối hôm đó.

“Chơi game online không?”

Minh Nam Sở nhận lấy (Linh Thú Đồ Giám) và nhẹ giọng nói:

“Tối nay bọn ta vào phó bản.”

“Không chơi.”

Chu Tự lắc lắc đầu:

“Trước đây có chơi vài lần, nhưng sau này không chơi nữa.”

Hắn thành thật trả lời câu hỏi của Minh Nam Sở.

Hắn thực sự không chơi game online, hắn cơ bản không đụng đến những thứ không làm cho hắn trở nên mạnh hơn.

Cho nên hắn chỉ có kiến thức nửa vời về game online.

Nhưng vẫn có thể hiểu vào phó bản là gì.

“Tối nay ta phải đi giết dã quái rồi, có thể sẽ phải tan làm trước, ngươi có thể tăng ca 2 tiếng không?”

Tô Thi giật (Linh Thú Đồ Giám) lại và nói với Chu Tự.

“Hàn Tô nói lương một giờ của ngươi khoảng 20, nếu làm thêm giờ thì tính theo 1,5 lần, là 30 một giờ.”

Minh Nam Sở bổ sung thêm một câu.

“Được.”

Chu Tự gật đầu đồng ý.

Hắn cảm thấy họ khá hào phóng nên cũng ngại từ chối.

Có điều…

Sao lại có cảm giác mọi người đều là ông chủ, có mỗi mình là nhân viên?

Đợi khi hai người họ đi vào phòng nghỉ, Chu Tự mới ngồi ở chỗ quầy và tiếp tục đọc sách.

Sau đó bắt đầu nhớ lại những gì Tô Thi vừa nói.

“Tối nay, Thập Nhị Tịnh Đường, Hắc Thử?”

Nếu như chưa từng tiếp xúc với giới tu chân, có lẽ hắn đã thực sự nghĩ họ sẽ chơi phó bản.

Nhưng sau khi tiếp xúc rồi, hắn không nghĩ như vậy nữa.

Hơn nữa những người này tám chín phần là tu chân giả.

Đặc biệt là Hắc Thử, khiến hắn nhớ tới con chuột hai ngày trước, sức tấn công cũng khá mạnh.

“Bỏ đi, tối nay tan làm ra ngoài xem thử, gặp thì xử lý, không gặp thì đi gần đó mua ít đồ rồi về.”

Trong nhà còn có một người chị chỉ muốn ăn không muốn làm việc.

Đương nhiên, không có lời oán giận gì cả.

Tự nhiên nhảy ra một người chị, cũng khá vui.

Làm con một lâu rồi, có một người chị gái cũng không có gì là không tốt.

Người chị này bây giờ rất có thể được đang chịu đói ở nhà, nhưng mà không sao.

Tu chân giả chịu đói mấy bữa cũng không có vấn đề gì lớn lắm, vả lại, không có gì ăn cũng không thể trông chờ vào hắn, nên trông chờ vào cha mẹ.

Trong chốc lát, vì để công lực khôi phục nhanh hơn, nên hắn cầm Cổ Thi Đại Toàn ở bên cạnh lên.

Hắn định xem mấy bài thơ khá khó như (Ly Tạo), (Tiêu Dao Du), (Xuất Sư Biểu), cảm giác công lực có thể tăng nhanh hơn một chút.

Sau đó lại đọc một vài tiểu thuyết cho đủ số lượng.

Một khi công lực ngàn năm đầy hắn sẽ đi dã quái, nếu không thì hắn không có động lực để đọc tiểu thuyết.

Hy vọng 8 giờ tối nay có thể đầy.

6 giờ chiều.

Chu Tự ăn cơm tối xong thì trở về nhận ca, ba người Hàn Tô tạm biệt hắn nói đi vào phó bản.

“8 giờ nhớ đóng cửa đấy, nếu như ngươi có việc gấp thì đóng cửa sớm hơn cũng được.”