Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 287: Triệu Hoán




Lúc này Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm mới lấy lại tinh thần, bọn hắn cũng có chút mê mang.

"Các ngươi vừa mới nói cái gì?"

Chu Tự kinh ngạc hỏi.

"Gia, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc nhìn thấy cửa thì không hiểu sao lại đọc ra một cái tên. Giống như mấy ký tự biết bên trên tấm cửa này, cứ đọc ra theo bản năng"

Địa Thần Khuyển giải thích.

"Là thần niệm, chỉ cần bị thần niệm ảnh hưởng đều sẽ đọc những cái tên này"

Hầu Trầm hơi suy nghĩ rồi nói ra suy đoán.

Đồng thời trong lòng của hắn có chút ngoài ý muốn, Thánh Tử không chịu sự ảnh hưởng của thần niệm.

"Không, không phải ta nói cái này Chu Tự lắc đầu, cường điệu nói:

"Ta nói là, các ngươi vừa mới đọc là cái gì"

"Lửa cực nóng?"

Đại Địa Thần Khuyển thử thăm dò nói.

"Chính là cái này Chu Tự thu ánh mắt chuyển về phía cửa lớn Thần Vực:

"Các ngươi nói xem liệu cánh cửa này có khuyết ‘lửa cực nóng hay không? Hoặc là ‘lửa cực nóng chính là chìa khoá?"

"Hẳn là như vậy, nhưng 'Lửa cực nóng' là cái gì?"

Đúng là lần này Hầu Trầm cũng không biết.

Chu Tự nghe vậy lấy ra một hạt châu, chính là 'Lửa cực nóng' mang từ Thực Vi Thiên Thành tới.

Khi hắn lấy ra 'Lửa cực nóng, cửa lớn Thần Vực xuất hiện phản ứng, ánh sáng nhạt ở trên cửa hiện ra.

Hô một tiếng, 'Lửa cực nóng' bay đến trên cửa lớn Thần Vực, đụng vào trên đồ án thái dương, sau đó ánh sáng màu lửa đỏ bắt đầu chậm rãi chiếu rọi toàn bộ cửa lớn.

Hoá ra cái này vẫn là nhiệm vụ vật phẩm...Chu Tự có chút ngoài ý muốn, vốn cho rằng là dùng khi có bom đạn, không ngờ là chìa khoá.

Đồ lấy được từ Thực Vi Thiên đó có đúng là hữu dụng, hiện tại chỉ còn lại bảo tàng thư là chưa dùng đến, về sau không biết có tác dụng hay không.

"Trông thế này, muốn hoàn toàn mở ra cần mất thời gian mấy ngày Chu Tự cũng không vội, xoay người lại bước đến trước cánh cửa thứ hai.

Lần này thứ hắn trông thấy chính là biển cả vô tận, trên đại dương là sóng biển bao la ngập trời.

Trên cùng có đồ án Long Quyển Phong.

Nhất thời khiến người ta cảm thấy như cuồng phong gào thét, sóng biển cuồn cuộn.

Chỉ trong chốc lát, hắn cũng không đợi được hai vị kia cất giọng, quay đầu nhìn lại, bọn hắn đang cúi đầu tránh né cửa đá.

"Gia, ta cảm giác không có khả năng nhìn nhiều, cần nghỉ một khoảng thời gian"

Đại Địa Thần Khuyển có chút hổ thẹn.

Chu Tự dường như có điều suy nghĩa, nhẹ giọng mở miệng:

"Vậy hôm nào thử một chút, nếu đọc được tên thì nhớ nói cho ta biết Hắn có thể xem cũng không phải chịu ảnh hưởng, mà chịu ảnh hưởng thì không nên xem liên tục.

Cho nên, không thể để cho bọn họ cùng nhau xem, hẳn là tách ra mỗi người nhìn một cái, như vậy thì mới có thể biết được nội dung bên trên một cách nhanh nhất.

Cái thứ nhất là lửa, cái thứ hai hẳn là gió.

Chợt Chu Tự một người tiếp tục về sau xem.

Vườn hoa Phú Quý.

Nhà của Chu Tự ở tầng ba dãy bảy.

Trên bàn cơm, Thu Thiển đang ngồi ăn bỗng mày nhăn lại, nàng có dự cảm về một điều gì đó không ổn. Quả nhiên, nàng nghe thấy lời triệu hoán, thần lực trên người cũng theo đó mà xuất hiện, toàn bộ sức lực được huy động để chống cự lại.

Chu Ngưng Nguyệt đặt bát trong tay xuống, lấy Biên Giới Thạch ra, đặt lên bàn cơm, ngay lập tức có một trận pháp hiện ra ở trong phòng, lấy Biên Giới Thạch làm bức màn cách ly, ngăn chặn triệu hoán liên quan tới thần lực.

Tuy không thể chắn được toàn bộ, nhưng nó vẫn có tác dụng rõ ràng, thần quang đang từ từ biến mất.

"Hẳn là Chu Tự mở ra thứ gì đó, dẫn đến việc triệu hoán trở nên mãnh liệt"

Thu Thiển tương đối bình tĩnh.

Các nàng biết rõ Chu Tự đến thành Biên Giới, vì vậy nên đương nhiên cả hai đều cũng có thể biết được đại khái chuyện gì đang xảy ra.

Sự thay đổi của Thu Thiển phía bên này đã nói lên việc Thần Khải Chi Môn đã bị mở ra, mà nguồn gốc của triệu hoán đúng thật là đến từ bên trong đó.

"Ta đã nghiên cứu được kha khá về Biên Giới Thạch rồi, chờ Chu Tự trở về, chúng ta cùng tới Thần Vực ở ngoại thành xem xét thử, có lẽ có thể tiếp xúc với nguồn triệu hoán ở nơi đó. Ngày mai hẵng xuống xem Chu Tự phát hiện ra thứ thế nào, trừ khi đêm nay hắn đã đem được đồ vật gì đó về rồi"

Chu Ngưng Nguyệt ngừng một lúc rồi lại nói:

"Lần này có nghe thấy âm thanh gì không?"

"Không có"

Thu Thiển lắc đầu khẽ đến mức gần như không thể nhận ra.

Triệu hoán thường sẽ có âm thanh, chuyện này xảy ra không phải chỉ một hai lần, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện sự thay đổi, khả năng cao là sẽ có âm thanh mới xuất hiện. Kể cả không có thì cũng chưa chắc đã là chuyện bất thường, vẫn có khả năng đối phương chủ động ngừng việc truyền âm thanh lại.

"Tốt, nếu không có việc gì thì cứ ăn cơm trước đã"

Chu Ngưng Nguyệt cầm lấy đũa tiếp tục ăn cơm.

"Nguyệt tỷ cảm thấy Chu Tự có thể tìm ra thứ gì?"

Thu Thiển nhấp một hớp canh rồi hỏi.

Chu Ngưng Nguyệt vừa nhai thịt vừa lắc đầu, sau khi ăn hết nàng mới mở miệng nói:

"Mở hộp mù, lại còn là hộp mù đã phân loại hoàn toàn, ai mà biết có cái gì?"

Thu Thiển im lặng hồi lâu, môi son khẽ mở: "Vậy mức độ nguy hiểm có cao không?"

1097 chữ