“Đúng rồi, khi ngươi tan làm về nhà, vào siêu thị mua cho ta chùm nho xanh nhé.
Chu Ngưng Nguyệt mắt nhắm mắt mở nhìn Chu Tự nói:
“Ở chợ gần đây hết rồi, phải đến siêu thị lớn mới có"
Ban đầu là ai mở đầu mua nho xanh hả? Chu Tự thở dài trong lòng.
Sau đó Nguyệt tỷ cho hắn ba ngàn linh thạch để lấy đồ chuyển phát nhanh, những thứ mua hôm qua khoảng hai ngày nữa sẽ đến, cần trả bằng linh thạch.
Nguyệt tỷ vỗ hai bên má của mình, bỗng tỉnh táo hẳn, sau đó nhìn Chu Tự và Thu Thiển nói:
“Các ngươi nói xem chúng ta có cần đi xem Nhàn Nhã Thu Hội không?"
“Tô Thi đã hứa cho ngươi ăn gì?"
Thu Thiển múc cháo cho Nguyệt tỷ hỏi. Nàng không dừng lại, còn múc cho Chu Tự một bát đầy.
Chu Tự:
"..."
Chắc chắn hôm nay Thu tỷ nấu rất nhiều.
“Đâu có, nhưng nàng nói ở đó có tiên trù giỏi nhất của Đạo Tông Thiên Vân. Nhàn Nhã Thu Hội, đoan trang nho nhã, trà bánh đều do tiên trù của Đạo Tông Thiên Vân đó làm.
Chu Ngưng Nguyệt im lặng một lát lại nói: “Nghe nói lần này có một vật rất lợi hại xuất hiện, nếu lấy được nó, chúng ta cũng có thể ứng phó với các vấn đề sau này"
“Ô"
Chu Tự đáp một câu tiếp tục ăn cháo. Hắn phải đi làm, không tham gia được.
"Ùm."
Thu Thiển cũng đáp cho có lệ.
“Ta chỉ là một đứa trẻ tám tuổi, chẳng lẽ các ngươi yên tâm để ta đi một mình hả?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Cha mẹ ngươi cũng chẳng lo lắng..Chu Tự thầm bóc phốt một câu, nhưng vẫn tò mò nói:
“Nguyệt tỷ không thể tự đi à?"
“Không thể, nàng sẽ lạc đường"
Thu Thiển ngồi xuống bắt đầu ăn sáng.
“Làm sao các ngươi có thể trông mong vào một đứa trẻ tám tuổi hả?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi ngược lại.
Chu Tự:
Buổi trưa, cuối cùng Lý Lạc Thư đã trả lời tin nhắn.
“Đại ca, những cánh cửa này không đơn giản, ta đã so sánh kỹ càng, rất giống với cánh cửa thông đến Thần Vực, hơn nữa còn chưa từng xuất hiện. Sau đó ta lấy mảnh vụn đi hỏi cha ta, hắn nói cánh cửa này được xây dựng từ rất lâu về trước, thậm chí có thể sớm hơn thời đại Thần Minh khởi dậy. Cho nên có thể liên quan đến bí mật của chư thần, hoặc là đường lui của họ để lại. Ta cũng không hiểu gì mấy về ngoại thành Thần Vực, đại ca hỏi người ở trong đó là được. Còn những thứ như chìa khóa, ‘lửa cực nóng, thực ra ta đã từng nghe nói đến. Đọc đoạn tin nhắn, Chu Tự cảm thấy đúng là Lý Lạc Thư biết nhiều thật.
Đã nói đại khái những chuyện mà mình biết về ngoại thành Thần Vực, hắn bắt đầu hỏi đến chuyện chìa khóa:
“Ngươi từng nghe nói những thứ như “lửa cực nóng hả?"
“Người đó nói rất đúng, cánh cửa như này rất dễ bị để ý, giới tu chân lớn như vậy, một thời đại cũng sẽ còn sót lại vài người. Đại ca phải ứng phó cẩn thận. Đợi khi ta được xuống núi thì có thể giúp đại ca đối phó, chỉ là đám nhãi nhép mà thôi"
Lý Lạc Thư nhắn một câu, sau đó lại gửi tiếp một câu:
“Đại ca biết Nhàn Nhã Hồ không?” “Nhàn Nhã Thu Hội?” Chu Tự lập tức nghĩ đến việc này.
“Đúng, chủ nhân của Nhàn Nhã Hồ, Nhàn Nhã tiên tử tổ chức Thu Hội Lý Lạc Thư nhanh chóng gửi tin nhắn:
“Hồi nhỏ ta cùng mẹ đến thăm Nhàn Nhã tiên tử, ở đó ta nhìn thấy một viên trân châu, trong viên chân châu có một giọt nước. Nó trôi nổi giữa hồ, ta đặc biệt hỏi tiên tử đó thì nhận được câu trả lời đó là nước trong suốt, có phải giống với ‘lửa cực nóng không?” “Đúng là chúng giống nhau” Chu Tự tỏ vẻ mặt bất ngờ.
Sau đó hắn hỏi vấn đề quan trọng: “Có cách nào lấy được không?"
“Chắc là có, lúc đó nước này chỉ để trang trí, đại ca có quen ai đến Nhàn Nhã Thu Hội không? Có thể đi lấy. Càng xinh đẹp càng được người ta chú ý, thì càng dễ lấy được. Nhàn Nhã tiên tử đã bế quan từ lâu, người chủ trì Thu Hội là đệ tử của nàng, còn rất trẻ, cho nên không khó lắm.
Lý Lạc Thư bày mưu tính kế cho Chu Tự.
“Có quen một người, dung mạo cực kỳ xuất chúng, ngoài vợ chưa cưới của ta thì có thể nói đó là người đẹp nhất.
Chu Tự trả lời một câu.
Trong lòng hắn thực sự đã chọn được một người, nhưng..rắc rối ở chỗ ngoài vẻ xinh đẹp ra thì nàng không biết làm gì hết. Người luôn gây ra chuyện xấu hổ mất mặt chắc không thể lấy được nước trong suốt’ chứ? Vẻ đẹp của Tô Thi cũng ngang bằng với Nguyệt tỷ khi trưởng thành, Tô Thi còn có phần nhỉnh hơn, Nguyệt tỷ muốn vượt qua cũng khó. Những người khác lại càng không thể. Xem ra phải giúp Tô Thị một phen, nhưng phải làm thế nào thì hắn cũng chưa biết.
“Vậy đại ca có thể nhờ nàng giúp, chắc không thành vấn đề, nhưng không chắc chắn thứ đó có phải là chìa khóa Mặc dù cánh cửa có tên như vậy, nhưng có thể là Nhàn Nhã tiên tử cảm thấy đặt tên như vậy rất thú vị không.
nên học theo"
Lý Lạc Thư lại nói đến trận pháp:
“Dạo này ta tìm được trận pháp cực đỉnh của tông môn, mấy ngày nữa có thể mang cho đại ca một trận pháp lợi hại hơn. Có điều tuy chuyện xuống núi có tiến triển, nhưng mẹ ta nói cần phải đợi thêm, đợi mẹ ta tìm được một người phù hợp trong Nhàn Nhã Thu Hội rồi cho ta đi xem mắt lần nữa. Thành công thì sẽ cho ta xuống núi, thất bại...thì nàng không nói rõ"
1091 chữ