Chu Tự á khẩu không trả lời được, cũng không dám im lặng quá lâu, hắn vội nói:
"Mẹ, ta hỏi ngươi nhé. Chỗ các ngươi có nhận chuyển phát nhanh của Thiên Hạ Nhất Kiếm không? Ta định gửi đạo văn về cho các ngươi, có thể đổi cho ta một bản có chữ viết không? Không có chữ viết thì ta xem cũng chẳng có tác dụng"
"Bản chữ à? Cái này con phải tới tìm tiểu di của con, hoặc là hỏi những đệ tử Đạo Tông Thiên Vân mà con biết, xem đối phương có Ma Đạo Văn Thư không. Con có thể dùng đạo văn để trao đổi với hắn. Nhưng có rất nhiều người đều chưa có Ma Đạo Văn Thư bản hoàn chỉnh. Con vẫn nên đi tìm tiểu di hoặc nhị thúc của con thì hơn, nếu không được nữa thì tìm Tô Thi để bọn hắn tìm cho con. Còn chuyện mà con nói thì không cần lo lắng, phòng hộ của ba con vẫn còn, đừng gây họa quá lớn là được. Thu Thiển bị con hôn có phản ứng gì không?"
Liễu Nam Tư nói tràng lan đại hải, cuối cùng lại quay lại chủ đề cũ.
"Mẹ nghe ai nói thế? Chỉ là lời đồn mà thôi, Nguyệt tỷ cũng không có tận mắt nhìn thấy Chu Tự phản bác.
"Thu Thiển đẩy con ra à?"
Liễu Nam Tư hỏi.
"Không có..."
Chu Tự vô thức trả lời dựa theo tình huống hôm đó.
"..."
Hắn trả lời xong thì có chút hối hận, nhưng nghĩ lại thì vẫn nên trả lời thì hơn, lỡ đâu bị Thu tỷ hiểu nhầm thì không hay.
"Sắp ba tháng rồi, mới làm được có vậy thôi à. Nhớ mua nhiều trái cây cho chị con, đối xử với Thu Thiển tốt một chút, đừng để cho nàng làm việc nhà nhiều quá. Nam tử hán đại trượng phu đừng suốt ngày ưỡn à ưỡn ẹo như thế, tự tin một chút. Còn nữa, tranh thủ tiếp xúc da thịt với Thu Thiển nhiều hơn, có thể gia tăng tình cảm. Mẹ có việc rồi, có rảnh lại gọi điện cho con hỏi tường tận sau. Đừng bao giờ lo tới chuyện lỡ có con thì không nuôi nổi, ba mẹ nuôi giúp conNàng nói xong rồi trực tiếp cúp điện thoại.
Chu Tự:
"..."
Không chịu nổi mẹ mình.
"Haizz"
Cúp điện thoại, Chu Tự thở phào một hơi, may mà mẹ mình không nói tiếp.
Nếu không thì hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào.
"Mẹ nói chỉ cần không gây họa lớn thì không sao, nhưng mở Thần Khải Chi Môn thì có được tính là gây họa lớn không?"
Chu Tự âm thầm so sánh trong lòng.
"Lúc trước ông ba có nói là hắn chẳng sợ thần minh, vậy có lẽ Thần Khải Chi Môn cũng không được tính là phiền phức nhỉ?"
Có đáp án rồi nên Chu Tự hơi yên tâm một chút, sau đó lại nhớ tới quyển sách mà mẹ hắn nhắc tới.
"Ma Đạo Văn Thư ở Đạo Tông Thiên Văn, muốn mượn Tam lão bản thì cũng phải đợi tới ngày mai"
Lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên, Lý Lạc Thư gửi tin nhắn tới.
"Đại ca, nếu cửa bên trong Thần Khải Chi Môn mở ra thì nhớ mang theo Thí Thần Đạo kia, có lẽ sẽ có tác dụng, nhưng lúc sử dụng nó thì phải cẩn thận một chút.
Thí Thần Đạo?
Chu Tự giơ tay ra, Vĩnh Ám Chi Nhận xuất hiện trong tay hắn, một chút hơi lạnh tỏa ra từ vỏ đạo truyền tới. Thí Thần Đao đối đầu với thần minh cũng dễ dàng gây nên cừu hận, đúng là phải cẩn thận một chút. Cất đao đi, đột nhiên Chu Tự nghĩ tới cái gì đó, bắt đầu soạn tin nhắn:
"Ta nhớ ngươi là đệ tử của Đạo Tông Thiên Vân đúng không? Ở chỗ các ngươi có biết Ma Đạo Văn Thư không?" Nếu tìm Tô Thi thì phải chờ tới ngày mai, Lý Lạc Thư cũng không phải người tầm thường, có lẽ hắn cũng biết. Có thể hỏi trước.
"Ma Đạo Văn Thư? Đại ca muốn đọc à? Trước đây rất lâu ta đã lấy được quyển sách này rồi, là bản thật. Ta cũng từng đọc qua, đúng là rất có ích, chỉ là không hợp với ta. Mấy năm qua vẫn luôn bị ta đặt ở trong góc xó, nếu đại ca cần thì ngày mai ta gửi qua cho ngươi.
Lý Lạc Thư trực tiếp trả lời tin nhắn.
"Bản thật cơ à? Tổng cộng có mấy quyển?"
Chu Tự thấy vậy thì hơi kinh ngạc, quả nhiên là nhân vật truyền kỳ cấp bậc đại ca, cái gì cũng có.
"Toàn bộ Đạo Tông Thiên Vân chỉ có một quyển thôi, có lẽ cả giới Tu Chân cũng chỉ có một quyển này. Cũng may là rơi vào trong tay ta, nếu không thì đã bị người Ma Đạo đoạt lại từ lâu rồi"
Lý Lạc Thư còn cố ý giải thích:
"Một số tiền bối Ma Đạo cũng có phong phạm của đại tiền bối, không giành đồ của tiểu bối. Nhưng không thể không đề phòng, đại ca cũng nên cẩn thận một chút. Ma Đạo Văn Thư rất có ích cho Ma Đạo, đại ca giữ nó trong tay cũng phải khiêm tốn một chút"
"Ngươi gửi Ma đạo Văn Thư tới cho ta đi, ta gửi đạo văn trong tay ta qua cho ngươi. Người của Thiên Hạ Nhất Kiếm tông vừa mới rời khỏi đây, bây giờ ta sẽ gọi hắn tới"
Chu Tự vội gửi tin nhắn đi.
Mặc dù hắn không biết tác dụng của Ma Đạo Văn Thư ra sao nhưng mẹ đã nói không khác gì nhiều, còn để hắn dùng tiên thiên đạo văn, cũng đã chứng minh giá trị của nó.
"Đạo văn ư? Đại ca đúng thật là thần nhân mà, thứ này vô cùng khó kiếm, lấy được một hai chữ đã rất đáng gờm rồi, không ngờ rằng đại ca cũng có. Vậy ta cũng không từ chối nữa, ngày mai ta gửi Ma Đạo Văn Thư...À, đại ca gọi tên Thiên Hạ Nhất Kiếm tông lần trước gửi sách à? Nếu đúng thì ngươi gọi hắn tới đi, để ta đưa cho hắn. Người này cũng được tính là đáng tin, cũng không biết đại ca có cần gấp hay không" Dường như Lý Lạc Thư rất hưng phấn.
1058 chữ