“Chỉ là cảm giác, cứ thử xem.
Thu Thiển nói xong lại giải thích đại khái:
“Dùng Biên Giới Thạch tiến vào Biên Giới Thành trước đi.
Chẳng mấy khi.
Ba người tiến vào ngoại thành Thần Vực rồi lại lui về Biên Giới Thành, sau đó đi qua con phố, đến lối vào tế đàn dưới lòng đất, cuối cùng đến trong Thần Khỏi Chi Môn. Bảy cánh cửa sừng sững dưới đất, Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm tạm thời không ở đây.
“Thu tỷ muốn làm gì?"
Chu Tự nghi hoặc nhìn Thu Thiển.
“Ta thử xem Thu Thiển lấy quyền trượng thái dương ra, đi đến trước cửa nóng rực, sau đó ấn quyền trượng thái dương lên trên cửa.
Xèo...xèo!
Khoảnh khắc quyền trượng đụng vào cửa, giống như thịt được thả vào dầu sôi, phát ra tiếng xèo xèo.
“Còn có thể như vậy ư?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm cánh cửa nóng hầm hập và quyền trượng thái dương, to vẻ mặt kinh hãi.
Chu Tự cũng bất ngờ, lúc này quyền trượng thái dương đang hòa vào cửa đá từng chút từng chút.
Một lát sau, quyền trượng mặt trời giống như bức tranh khắc trên cửa đá, ban đầu hình ảnh trên cửa là mặt trời thiêu cháy đại địa, bây giờ trên không trung có thêm một cây quyền trượng.
Vù!
Đột nhiên có một luồng sức mạnh nhỏ yếu tỏa ra xung quanh.
Chu Ngưng Nguyệt cau mày, cảm thấy bất ngờ nói:
“Cảm giác như nơi này thay đổi rồi, vừa nãy đi vào, ta cảm thấy tu luyện ở đây khá là tốt, nhưng không rõ ràng.
Bây giờ thì rõ ràng hẳn lên. Hơn nữa có thể cả Thanh Thành đều có chút thay đổi.
Tu luyện nhanh hơn thì Chu Tự không để ý, hắn chỉ tò mò quyền trượng thái dương biến hóa:
“Vậy nếu muốn sử dụng quyền trượng thì sao?"
Thu Thiển lui về sau một bước, khẽ nghiêng đầu ra ý bảo Chu Tự ra tay:
“Đưa tay qua thử xem.
Trong lúc nghi ngờ, Chu Tự đưa tay qua, lập tức cảm nhận được quyền trượng thái dương, chỉ trong một ý niệm quyền trượng từ trong cánh cửa xuất hiện.
“Thật thần kì"
Chu Tự cảm thấy thương cho mình vì chưa từng tiếp xúc chuyện đời.
Nguyệt tỷ và Thu tỷ không có chút biểu cảm nào, thậm chí còn đang nhịn cười.
Vung tay lên, hắn lại đạt cây trượng vào trong cánh cửa. Đặt ở đây thích hợp hơn thì cứ đặt ở đây đi, Đại Địa Thần Khuyển cũng tiện lấy ra ứng phó trường hợp khẩn cấp. Sau đó mấy người biến mất tại chỗ, trở về trong phòng.Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên sofa nhìn chằm chằm Thu Thiển nói:
“Để đồ thật ở lại trong đó rồi hả?"
Tiến vào Biên Giới Thành chỉ là thần hồn đi vào, về lý thuyết không thể để lại đồ thật ở trong đó mới đúng.
“Chắc là ta làm được, không những vậy, các ngươi xem đi.
Thu Thiển vừa giải thích vừa đưa tay ra, thử nắm thứ gì đó. Quyền trượng thái dương bắt đầu xuất hiện trong tay nàng, nhưng cuối cùng bị nàng làm biến mất.
“Thế là thế nào?"
Chu Ngưng Nguyệt cũng thử một chút nhưng nàng không thể làm được. “Không biết"
Thu Thiển lắc đầu, vừa nghi hoặc vừa xen lẫn sự hưng phấn.
“Sau khi nắm giữ những sức mạnh không thể nắm giữ đó, ta dần dần có sức mạnh mà trước đây không có. Ví dụ như để lại đồ ở trong đó, và có thể lấy thứ đó ra bất cứ lúc nào, bất kể là ở đâu cũng có thể thử lấy về được” “Nói như vậy thì kể quyền trượng thái dương bị trộm mất thì cũng lấy về được?"
Chu Tự kinh ngạc nói.
Lấy đồ từ xa, quá ngầu, tìm cơ hội lén luyện tập xem.
“Về lý thuyết thì là vậy.
Thu Thiển không dám chắc chắn.
Thái Dương Thần Điện.
Thái Dương Thần ngồi trên thần tọa dần mở mắt, mang theo vẻ nghi hoặc. Một chút thay đổi nhỏ bên ngoài thu hút sự chú ý của hắn, cảm nhận một lúc, hắn mới hiểu ra tình hình.
“Biến hóa mới, xem ra cánh cửa thứ bảy thực sự cần ta Khóe miệng Thái Dương Thần cong lên nhẹ:
“Bây giờ thì xem người này có thể canh giữ ở đây không, sáu cánh cửa, bao nhiêu người nhằm vào nơi này? Cho dù người cường mạnh thế nào cũng không thể giữ vững chắc chắn. Càng đứng nói còn có sự tồn tại của cánh cửa thứ bảy, có lẽ không chỉ tòng thần, tín đồ, kể cả người của tu chân giới cũng sẽ đến. Xem ra sau này sẽ rất náo nhiệt đây"
Thái Dương Thần không thể biết tương lai có lợi với hắn hay không, nhưng hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi các loại biến hóa đến.
Nhân tiện xem người có thể rút ra Thí Thần Đạo có thể kiên trì đến cánh cửa thứ bảy không.
“Hắn khá là may mắn, báo ra cái tên đó chắc chắn sẽ khiến người khác cảnh giác hơn vài phần. Nhưng kiểu cảnh giác này nhiều lắm chỉ kéo dài một tháng, thậm chí chưa đến một tháng Thái Dương Thần khép hờ đôi mắt, lúc nào quyền hạn sẽ được sử dụng thì sẽ là lúc những người khác đến. Vừa nghĩ vậy, Thái Dương Thần nhắm mắt chờ đợi, đánh một giấc thì đã đến lúc đó rồi.
Dưới trận pháp của Nguyệt tỷ, Chu Tự đeo găng tay Tiểu Hùng, bắt đầu theo dõi hạt giống quyền hạn, đề phòng Thái Dương Thần để lại thứ gì. Găng tay Tiểu Hùng do cha mẹ Nguyệt tỷ tạo ra có công năng kiểm tra, cơ thể bất thường sẽ được phát hiện ra ngay lập tức.
Nắm đấm thực sự phát hiện ra hạt giống quyền hạn, may mà không có thêm thứ gì. Sau khi xác định không vấn đề, Chu Tự mới nhớ đến phải phân chia điểm tâm, đưa bánh ngọt, bánh nếp và hai lá bùa cho Nguyệt tỷ xong, hắn bắt đầu tu luyện.
1107 chữ