Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 317: Hôm Qua Hôm Kia Thì Sao




Lúc này Thu Thiển ngồi trên pháp trượng, bắt đầu nhẹ nhàng bay sang bên trái, ánh mắt Chu Tự cũng di động theo.

Sau đó Thu Thiển bay đến trước mặt Chu Tự, cười nói:

"Không đứng dậy rửa mặt ăn cơm đi? Hôm qua ngươi nói ngươi phải dậy sớm để học võ thuật.

“Đúng vậy!"

Chu Tự bật dậy.

Đứng dậy quá nhanh, mang theo một làn gió nhẹ.

Gió thổi qua làn váy ngắn trước mặt của Thu Thiển, làn váy lay động mấy cái cái, phần đùi bị che khuất chợt lộ ra.

Trông thấy Chu Tự đột nhiên nhìn tới, tay Thu Thiển ở bên cạnh quạt một chút gió, hất làn váy lên.

Chu Tự có chút tò mò, làn váy này có thể kiên trì bao lâu.

Chỉ là rất nhanh một tay đã đặt trên làn váy:

"Năm mươi phần trăm rồi"

Chu Tự:

"..."

"Phụt...Hahaaa..."

Khi chu tự đi rửa mặt, tiếng cười của Thu Thiển truyền đến.

Trong ánh sáng, nhìn thấy Thu tỷ cười đến không khép miệng lại được.

Chu Tự:

"..."

Yêu nữ Ma Đạo.

Rửa mặt xong, Chu Tự ngồi ở trên bàn ăn nhìn Thu Thiển bên cạnh nói:

"Hôm nay Thu tỷ đẹp quá"

Thu Thiển một tay nâng cằm, nhìn Chu Tự lộ ra nụ cười:

"Hôm qua và hôm trước nữa đâu?"

Chu Tự:

"..."

Sao ngươi không hỏi thêm ba hôm trước đi?

Thu Thiển có chút u sầu nói:

"Hôm nay mặc ít, hôm qua với hôm trước mặc khá nhiều, cho nên khó coi "...Thu tỷ, ta không có ý này.

Chu Tự lập tức giải thích.

Thu Thiển buông tay xuống, vẻ mặt chờ mong nhìn Chu Tự nói:

"Vậy hôm qua với hôm trước có đẹp không?"

Bị nhìn một cách chờ mong như vậy, Chu Tự theo bản năng gật đầu:

"Đẹp lắm.

"Ha...ha!"

Thu Thiển ôm bụng cười có chút thất thố.

Tiếng cười thực sự thấp...Thầm than thở trong lòng một câu Chu Tự bắt đầu ăn cơm.

"Nguyệt tỷ vẫn chưa dậy sao?"

Hắn hỏi.

Thu Thiển cầm đũa suy nghĩ một chút:

"Gần đây Nguyệt tỷ đang kiểm tra tư liệu, tương đối bận rộn, hôm nay còn phải đi ngoại ô xem một chút, sau đó đi dạo siêu thị trái cây.

"Thu tỷ nhớ thay quần áo.

Chu Tự nhìn Thu Thiển rồi mở miệng nhắc nhở.

"Nguyệt tỷ nóng nảy, rất dễ trực tiếp lôi ta ra ngoài Thu Thiển vô tội nói.

Nhất định là Thu tỷ cố ý nói cho ta nghe, Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.

Chờ cơm nước xong, Chu Tự rửa chén xong nhìn Thu Thiển đứng bên cạnh hỗ trợ, thăm dò nói:

"Nếu không bây giờ đi thay đi?"

Vẻ mặt Thu Thiển nghiêm túc nhìn Chu Tự, sau đó chuyển mình dựa vào phía trước, đi tới bên tai Chu Tự.

Hành động đột nhiên này khiến Chu Tự có chút ngoài ý muốn, sau đó bên tai vang lên tiếng cười của Thu Thiển:

"Được"

Dứt lời, Thu Thiển nhanh chóng xoay người, vui vẻ đi về phía phòng mình.

"Chờ ta một lúc, ta đưa ngươi ra ngoài"

Nửa đường Thu Thiển quay đầu lại nói với Chu Tự.

Một lát sau, Thu Thiển từ trong phòng đi ra, mặc quần ngố jeans màu xám, tóc trở lại thành màu đen.

"Như vậy có được không?"

Thu Thiển nhẹ nhàng đi tới trước mặt Chu Tự rồi hỏi ý kiến.

"Được...chứ.

Chu Tự đáp.

Cảm giác bản thân quản hơi rộng, Thu tỷ rất dung túng hắn, không nói cái này không được cái kia không ổn.

Dưới sự chứng kiến của Thu Thiển, Chu Tự rời khỏi phòng.

Hắn còn tưởng rằng sẽ hôn tạm biệt, cuối cùng cũng không có, đúng là uổng công chờ mong.

Không phải đối thủ của Thu tỷ.

Đi ngang qua hoa viên Cẩm Tú, hắn nhớ tới công việc bảo vệ của Lý Lạc Thư, nếu không đến tổng thể cũng không còn.

7 giờ 20 phút.

Chu Tự ở cửa đụng phải Tô Thị đang đi đường, miệng nàng cắn bánh mì nóng hổi.

"Hôm nay không mang theo nhiều Tô Thi lấy bánh mì xuống, chào hỏi với Chu Tự.

"Ta đã ăn rồi"

Chu Tự cũng không để ý mà trả lời.

"Minh Nam Sở cùng Hàn Tô đi vào rồi, chúng ta phải nhanh lên, sắp trễ mất rồi"

Tô Thi tăng tốc.

Chu Tự phía sau không nhanh không chậm mà đi theo, chỉ còn cách một chút nữa thôi, nhất thời không vội.

Khi vào thư viện, ba ông chủ nói chuyện tại quầy.

"Trước tiên quẹt thẻ, sau đó phải bắt đầu nhanh chóng lên đường"

Hàn Tô nhắc nhở Chu Tự.

"Vị tiền bối kia không tới nơi này, để cho chúng ta trực tiếp đến công viên Kim Ngư Sơn gần đó"

Minh Nam Sở đi theo giải thích.

Có loại cảm giác làm việc thực tế, trong lòng Chu Tự suy đoán, đây cũng là mong muốn của hắn.

Có thể thông thạo mười tám loại võ học hay không, lần này có chút quan trọng.

Quẹt thẻ, bốn người liền đi tới công viên Kim Ngư Sơn gần đó.

Họ dán phù lục Hàn Tô cho, gia tăng tốc chạy, giống như bốn đạo lốc xoáy.

10 phút sau, dưới công viên Kim Ngư Sơn.

Nơi đây là một công viên núi.

Khi đến chân núi, Chu Tự nhìn thấy Âm Túc cùng Từ Từ.

"Các ngươi tới rồi sao? Hai vị tiền bối kia hẳn là ở bên trong bãi cỏ, không biết có chờ đến sốt ruột không"

Từ Từ chào hỏi một cái liền dẫn đầu đi vào bên trong.

Mấy người Hàn Tô nhìn nhau, đi theo vào bên trong.

Vào công viên có một sườn dốc, đi lên mới tính là vào công viên, phía trên tương đối rộng.

Chỉ trong chốc lát, họ đến bãi cỏ trong công viên.

Con đường nhỏ tiến vào bãi cỏ được dùng đá cuội mà trải thành, bên trong có hai nam tử đưa lưng về phía họ, giống như bóng dáng của cao nhân.

Khi Chu Tự nhìn về phía họ, hai vị tiền bối xoay người lại.

Giọng nói uy nghiêm của họ truyền đến, nghe không ra hỉ nộ: "Các ngươi đến quá muộn"

1114 chữ