Chu Tự để điện thoại di động xuống, vọng vào nói với Thu Thiển trong phòng bếp.
"Nàng nói mấy ngày?" Thu Thiển hỏi.
"Hai ba ngày hoặc là một tuần"
Chu Tự trả lời.
"Có Nguyệt tỷ ở đây, hẳn là...A"
Thu Thiển đột nhiên ngừng lại.
Ánh sáng trắng phát ra từ trong phòng bếp, Chu Tự nhìn vào, trên người Thu tỷ xuất hiện ánh sáng thần lực lấp lánh.
Thấy thế hắn lập tức đứng dậy đi đến chỗ Thu Thiển, hỏi thăm:
"Thu tỷ?"
"Không sao, chỉ là gần đây xảy ra khá nhiều chuyện, tu vi có hơi dư giả Thu Thiển lắc đầu tỏ ý không có chuyện gì, tiếp tục đảo cơm trong nồi.
Quan sát một lúc, sau khi thấy ánh sáng đã biến mất, Chu Tự mới yên tâm: "Lần trước ta nghe Thái Dương Thần nói, quyền bính khác với đạo, Thu tỷ có thể dung hợp cả hai sao?"
"Không biết.
Thu Thiển cầm bát xới cơm cho Chu Tự, tiện tay tắt lửa bếp bên cạnh, bên cạnh đang nấu canh cá viên.
Quay người đưa bát cơm đã đơm cho Chu Tự, nàng mới nói tiếp:
"Có lẽ đến một mức nhất định cũng phải chọn một thứ. Hiện tại còn sớm"
Múc canh cho Chu Tự xong, nàng mới nói tiếp chủ đề lúc trước:
"Có Nguyệt "Gấp quá.
tỷ, đi hồ Nhàn Nhã khoảng hai ngày là đủ rồi. Sớm mùng 7 lên đường, đêm mùng 8 là tới"
Chu Tự xẻ nửa bát cơm đặt trước mặt Thu Thiển:
"Thu tỷ ăn cùng ta đi"
Thu Thiển cúi đầu nhìn nửa bát cơm, đưa tay mỉm cười nói:
"Đũa cùng thìa đâu?"
"Đây"
Trên tay Chu Tự cầm hai bộ đũa thìa.
Thân là con trai của đại trù sư, thường xuyên ở trong tiệm hỗ trợ tiện tay mang theo đũa thìa là thói quen.
Nhận đũa thìa, Thu Thiển quay đầu nhìn về phía Chu Tự đang ngồi xuống:
"Gần đây có quần áo nào đẹp không?"
Trong nhất thời trong đầu Chu Tự nghĩ đến toàn là các loại váy áo quần lộ vai, hở eo, lộ chân.
Cuối tuần đưa Thu tỷ đi chọn.
"A..."
Thu Thiển liếc mắt nhìn Chu Tự, mặt đầy xem thường.
"Thu tỷ..."
"Ta hiểu"
Hôm nay gặp phải chuyện tương đối lớn, Thu Thiển cần tu luyện nên không lên lớp.
Chỉ có một mình Chu Tự làm đề.
Một lúc sau, hắn khôi phục được một chút công lực ngàn năm, mới khoanh chân ngồi xuống bắt đầu quan sát đan điền.
Hiếm hoi lắm Ma chủng mới được nghỉ ngơi một thời gian, có vẻ khá thảnh thơi.
"Trạng thái rất tốt, không biết sẽ có biểu hiện gì tốt hay không"
Vừa nghĩ vậy, Chu Tự đã ném một chút công lực ngàn năm đến.
Lần này ma chủng rất tích cực, bộ dạng như muốn một miếng nuốt hết công lực ngàn năm.
Chỉ là...sau khi ngoạm hai cái, loại khí thế này bỗng biến mất.
Chỉ còn lại gian nan mà cắn, sống không bằng chết.
"Nhìn thế này tiến độ đã nhanh hơn rất nhiều, có lẽ hơn một ngày là có thể ăn no, tiêu hóa xong rồi trả lại, tất cả chừng năm ngày. Thêm hai cái roi là nhanh được hai ngày, lời rồi"
Mặc dù Ma Đạo Văn Thư không thể mang lại cho công lực ngàn năm biến hóa về bản chất, nhưng có thể khiến ma chủng tiêu hóa nhanh hơn, ngày đặc hiệu mạnh lên đã ở trong tầm tay.
Huống chi cuối tuần còn đi hội thu Nhàn Nhã.
Nơi đó gần chỗ ở của Nhị thúc, đi một chuyến lấy cái buff đại bảo kiếm, ma chủng sẽ chăm chỉ hơn rất nhiều.
Cũng không đến nỗi phải dùng roi quất nó.
Sau khi xác định tình huống cụ thể của ma chủng, hắn bắt đầu tu luyện Chu Thiên Kinh.
Cơ duyên của quả Trí Tuệ và Thần Tứ Quả sắp hấp thụ hết, một chu thiên sau, điểm thứ tư được thắp sáng thành công, tăng thêm chút đồ ăn cho ma chủng, có lẽ bốn ngày là ma chủng có thể xuất hiện cái vòng thứ tư.
Lúc này luồng linh khí chu thiên đã tiêu hao hết cơ duyên, tiếp sau đó muốn tiếp tục thắp sáng độ khó không nhỏ.
Nếu có thể tăng lên nhiều, sẽ có tác dụng rất lớn đối với ma chủng.
Nếu Linh khí Chu Thiên bát phẩm là một tháng thu nhập 2000, thì thu nhập một tháng của linh khí thất phẩm được 5000.
Những ngày sau đó, bọn hắn đều tính toán sắp đến hội thu Nhàn Nhã.
Nguyệt tỷ khá là mong chờ, Thu tỷ thì không có cảm giác mấy, nàng đã có vị hôn phu nên không được mời.
Thấp thỏm bất an nhất chính là Tam lão bản, nàng nói rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào nàng, nàng ra trận quá bình thường sẽ bị nói ra nói vào, nàng đang yên đang lành làm một cái bình hoa, lập tức sẽ bị nói đến ngay cả bình hoa cũng không làm nổi nữa.
Đối với cái này Chu Tự rất đồng tình.
Nhưng vẫn hy vọng Tam lão bản không bị xấu hổ, bởi vì nước trong veo gần Tam lão bản nhất.
Vì thế, tối thứ bảy, hắn lại một lần đi vào ngoại thành Thần Vực.
Tìm chủ quầy trả giá, muốn mua chút vật hữu dụng.
"Lâu quá không thấy ngươi, hôm nay không mang hai vị tín đồ nông cạn cùng tới lừa đảo?"
Ông chủ nhìn thấy ngay Chu Tự vào ngoại thành Thần Vực.
Hôm nay ngoại thành Thần Vực không giống với thường ngày, mặt trời đỏ rực vẫn treo trên bầu trời, không có chút mảy may biến hóa.
"Không, các nàng không phải tín đồ nông cạn.
Chu Tự đáp.
Ông chủ mặc áo ngắn tay quần đi biển, như một du khách dạo chơi trên bãi cát.
"Không phải tín đồ nông cạn? Vậy là gì?"
Ông chủ trả giá hỏi.
"Là Thiển, ta là tín đồ"
Chu Tự tùy ý nói.
1149 chữ