Hắn là loại hình nhẫn nhục chịu đựng, đừng để hắn nói cũng đừng để hắn làm, giống như lần trước đính hôn ấy, các ngươi quyết định thời gian kết hôn, rồi quyết định đêm động phòng hoa chúc là được.
Hắn sao cũng được nhưng không biết làm sao, bây giờ đột nhiên dân chủ.
Có điều Thu tỷ quá tốt, hắn không nhịn được kéo gần khoảng cách, không thầy tự thông, tiến triển hiện tại kỳ thật cũng không tính là chậm.
Lúc ăn cơm.
"Chúng ta đều đi cả, Thanh Thành không có vấn đề gì chứ?"
Thu Thiển hỏi.
"Không có vấn đề gì, Đại Địa Thần Khuyển có Thái Dương Quyền Trượng, nếu không thủ được thì có chúng ta ở đây cũng gần như không thủ được, không khác biệt mấy Chu Ngưng Nguyệt híp mắt uống cháo.
"Đại Địa Thần Khuyển cũng đã nói, nếu gặp phải nguy hiểm, sẽ lập tức lui về Thần Khải Chi Môn, giữ vững cửa ải cuối cùng chờ ta trở lại"
Chu Tự nói theo.
Biên Giới thành hô hoán Thu tỷ, Chu Tự cũng sẽ không từ bỏ nơi đó.
Cơm nước xong xuôi rửa sạch bát đũa, ba người đóng cửa lại xuất phát đi hồ Nhàn Nhã.
Hôm nay là thứ bảy, trong đêm mai là có thể tới nơi.
"Đến nơi là có thể nhận được vật cưỡi?"
Trên đường đi, Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Ừ, mua gấu cho ngươi, ngươi xem có thích hợp hay không, nếu thích hợp thì để cha mẹ bắt cho ngươi mấy con"
Chu Tự vừa đi vừa gật đầu.
"Ta nhớ gần hồ Nhàn Nhã có đường phố, ngày mai chúng ta đến, ngày kia đi dạo phố đi"
Thu Thiển phấn khởi nói.
Chu Tự gật đầu.
Đường đi trong tu chân giới hắn cũng không đi mấy, trải nghiệm một chút cũng tốt.
Hắn khổ vì thiếu hiểu biết.
Chủ nhật, ba người Tô Thi đi vào khu vực vùng núi Thiên Vân.
Bọn hắn muốn hẹn một vài người quen cùng đi đến hồ Nhàn Nhã.
"Miêu sư tỷ tới chậm qua"
Tô Thị nhón chân nhìn ra xa.
"Nàng phải cùng với sư tỷ của nàng tới đây, chậm một chút cũng là bình thường"
Hàn Tô đáp.
Người quen của Tô Thị, lúc trước Hàn Tô cùng Minh Nam Sở vốn là không quen biết, có điều những năm này chạy ngược chạy xuôi, ngẫu nhiên gặp qua một hai lần, miễn cưỡng cũng xem như biết.
Minh Nam Sở dựa trên cây giơ điện thoại, cuối cùng bất đắc dĩ thả tay xuống:
"Nơi này vậy mà lại không có tín hiệu" "Đến rồi đến rồi"
Tô Thị vui mừng vẫy tay.
Không bao lâu, ba vị tiên tử ngự kiếm đáp xuống trước mặt ba người Tô Thị.
"Tô sư muội, đã lâu không gặp"
Miêu Khả An mỉm cười nhìn Tô Thi, tiện thể chào hỏi đám Minh Nam Sở:
"Các ngươi đưa theo Tô sư muội chắc là vất vả lắm nhỉ? Khi nàng còn bé đi theo bên cạnh ta, ta cũng rất vất vả"
Miêu Khả An sờ mặt, tựa như vừa nhớ tới đã rất tiều tụy.
"Rõ ràng lúc còn bé ta rất thông minh"
Tô Thị phản bác.
"Vẫn có chút tác dụng, lần nào cũng có thể trì hoãn với địch nhân"
Hàn Tô gật đầu chào hỏi rồi mới cất lời.
Không ít địch nhân chỉ là linh sủng của Thập Nhị Tịnh Đường.
Tô Thi gật đầu, nàng lần nào cũng có thể đảm nhiệm nửa người.
Bình hoa có kém cũng là vật phẩm trang sức, bản thân có tác dụng, chỉ là gì cũng không biết lắm mà thôi.
"Ha ha, Tô sư muội có triển vọng rồi"
Miêu Khả An cười nói, sau đó quay sang giới thiệu sư tỷ cùng đi với đám người Minh Nam Sở:
"Đại sư tỷ của ta, Tình Chân tiên tử, nàng là thiên chi kiều nữ của núi chúng ta đấy"
Tình Chân tiên tử mặc áo trắng, tóc dài búi lên, sắc mặt bình tĩnh.
Nàng khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
Minh Nam Sở cùng Hàn Tô lập tức khách khí hành lễ, bọn hắn có thể cảm giác được, tu vi của vị tiên tử này vượt xa bọn hắn.
Có thể là người nhận được thư mời riêng.
Có thể nhận được thư mời riêng, không phải thiên phú kinh người, chính là có thân phận.
Tô Thi thuộc về loại sau.
"Vị này cũng là sư tỷ ta, Nhiễm Nhiên tiên tử, đã sớm vào trung tam phẩm, không lớn hơn chúng ta bao nhiêu tuổi"
Miêu Khả An cười giới thiệu.
Nhiễm Nhiên tiên tử mặc váy màu hồng, tóc ngắn đến cổ, trên mặt mỉm cười, hơi khách khí nói:
"Đừng nghe Miêu sư muội nói bậy, các ngươi mấy vị mới thật là có thiên phú, tuổi còn trẻ đã bước vào Đấu Giả thất phẩm"
"Là do chúng ta may mắn.
Tô Thị cười trả lời.
Hàn Tô cùng Minh Nam Sở vốn định khách khí một chút, dù sao cũng là kỳ ngộ mà đạt được, thấy Tô Thị trả lời vậy cũng không nói thêm gì nữa.
Sau đó Minh Nam Sở cùng Hàn Tô tự giới thiệu, sáu người mới ngự kiếm tiến về hồ Nhàn Nhã.
Trên đường đi, Miêu Khả An hỏi Tô Thị:
"Sư muội đắc tội nhiều người như vậy, lần này chuẩn bị làm sao ra trận?"
"Cưỡi vật cưỡi"
Nàng lấy ra Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng:
"Cái này, nhân viên thư viện chúng ta chuẩn bị cho ta "Nhìn có vẻ rất lợi hại"
Nhiễm Nhiên tiên tử liếc qua kinh ngạc nói.
"Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng?"
Tình Chân tiên tử ở phía sau cũng vô cùng kinh ngạc.
"Không phải, không phải là thật đâu"
Tô Thi vội vàng giải thích:
"Là làm giả kiểu dáng, không phải Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng thật sự. Có hai mươi tệ, chỉ có thể dùng bảy ngày, không biết hiệu quả thế nào. Hắn còn cho ta phong thư, không cần tiền, ta chỉ trông cậy vào hai thứ này thôi"
Miêu Khả An "..."
"Nói vậy sư muội bỏ ra hai mươi tệ lấy chuẩn bị? Vậy là từ bỏ trị liệu sao?"
Nhiễm Nhiên tiên tử trêu ghẹo.
"Nếu không cũng chẳng có thứ nào tốt hơn"
Tô Thị tủi thân nói.
1075 chữ